Phẫn Nộ Đại Tôn Giả

Phẫn Nộ Đại Tôn Giả

Thứ Ba, 8 tháng 9, 2015

Một thời đại đẹp

1. Em thử nghĩ xem, nếu em quen một người suốt ngày nghĩ những chuyện con giòi trông ra sao, giun bò thế nào, thịt xương máu me tan rã... thì em sẽ cho đó là kẻ bình thường hay không? Vậy mà những ý nghĩ oán hận, hằn thù, nghi ngờ, nguyền rủa, nhạo báng Thần, bất tín còn tệ hơn thế. Do vậy đôi khi anh thấy con người thật kì lạ: anh thấy một cậu bé ngồi trên xe máy, hớn hở vui vẻ cười, trong đầu toàn ý nghĩ hưởng thụ và tiền bạc, chạy đi tìm nguồn vui thanh sạch và vô thần, và cậu bé đó có thể sống nốt một đời với đầy những ý nghĩ tệ hơn cả máu me giun bọ. Đây là thời đại gì nhỉ?

2. Vào hậu bán thế kỷ XIX, người ta đã mơ mộng về một trường dẫn sóng (vì nếu không có nó, sóng ánh-sáng truyền đi kiểu gì nhỉ?), đầy những hạt vật chất mà họ gọi là ether, một loại hạt Thần Thánh lấp đầy các không gian cho phép sóng được tạo thành và các hạt chuyển động ở một loạt các khoảng không khác nhau gần như đồng thời. Chắc em sẽ thấy phi lý vì trực quan của em không bảo vậy: sóng, như sóng biển, có thể là sóng âm nữa, phải là một sự xô đẩy, dồn ép các hạt vật chất đồng loại hoặc tương tác được với nhau, như thể ta làm quăn một nếp áo - nghĩa là cần gì đến một loại trường dẫn trung gian. Thế rồi người ta phát hiện ra các electron mới là các hạt cấu thành sóng, nên cho rằng ether là một hệ tuyệt đối làm quy chiếu cho không gian và các chuyển động. Rồi Einstein nói về thuyết tương đối, rằng không thời gian là tương đối theo năng lượng của vật thể. Thế thì Ether là cái gì? KHÔNG-còn là gì cả.

3. Anh không biết chắc ai là người đầu tiên nghĩ đến các hạt ether, nhưng họ hẳn đã biết về sự tồn tại của linh giới, hoặc chí ít họ đã biết rằng sự thôi động của không gian này phải xuất phát từ một không gian khác. Người đó hẳn phải hiểu rằng sóng và hạt, sự lan truyền chuyển động theo dạng xoắn ốc và các quỹ đạo dao động, chỉ là hai biểu hiện của một trường vật chất: một dạng bảo trì, một dạng phát tán, và nó không có gì là mâu thuẫn với sự tồn tại của vật thể cả. Có điều là để bảo trì và phát tán được ở dạng siêu-vật lý đó (đến giờ sóng và hạt vẫn là những bí ẩn, chẳng rõ như người ta hay nói đâu), phải xuất phát từ một không gian siêu-vật lý (giờ thì người ta nói về các chiều không gian, thực ra em nên hiểu là các không gian khác nhau, đó là sự tương tác của các mức năng lượng khác nhau giữa các hạt vi quan của vật thể). Nói siêu-vật lý là cho ấn tượng thôi, ý anh chỉ là: một sự tồn tại mà em khó minh bạch tại không gian này, nếu không biết về nó, sau nữa, không tin vào nó. Có vẻ ở thời đại khoa học, niềm tin là thứ đáng khinh trước sự lừa đảo và các thí nghiệm. Hai cái đó có khác nhau không nhỉ?

4. Chắc em vẫn thấy khá khó hiểu về sự tương tác ở không gian khác nói theo kiểu vật lý. Giả thử em là A, A cấu thành từ tế bào (a), tế bào (a) cấu thành từ phân tử a1-a2, còn a1 và a2 là các nguyên tử. Nguyên tử a1 và a2 này có tốc độ và năng lượng cực cao, dù nếu phải đo điện tích theo kiểu dùng máy dò thì em thấy nó bé nhỏ làm sao ấy. Năng lượng của liên kết a1-a2 chỉ bộc lộ khi liên kết này phân rã, em gọi đó là phóng xạ, khi đó một sự phân rã xảy ra thì phản ứng dây chuyển của mọi phân tử a1-a2 khác cũng có thể xảy ra, em gọi đây là vụ nổ hạt nhân. Giờ thì em hơi hiểu về năng lượng của nguyên tử rồi chứ? Giả thử đúng là nó lớn như anh nói, thì sức mạnh nào đã ép chặt năng lượng này trong những vật chất mà em thấy là quá bạc nhược và tầm thường. Em có thể thắc mắc: lẽ nào một hòn đá vô dụng có thể nổ đùng và tiêu hủy một thành phố, cái hòn đá mà em nhặt lên bất kỳ và vứt đi mà không làm rung nổi một cái cây ấy hả? Nhưng đúng thế đấy. Sự liên kết giữa các nguyên tử tạo ra một không gian có các phân tử. Sự liên kết giữa các phân tử tạo ra một không gian có các tế bào. Sự liên kết giữa các tế bào tạo ra không gian có súc sinh và con người. Mỗi không gian có một mức năng lượng khác nhau và hoạt động theo những quy tắc vật lý khác nhau, có gì đâu. Khi người ta cố xâm phạm và lạm dụng các quy tắc của không gian khác để kiếm lợi trong không gian này, nghiệp lực ấy cực lớn: em sẽ có ném bom hạt nhân, chiến tranh, vũ khí sinh học, chất thải ô nhiễm, chết chóc, nghèo đói, bệnh dịch,... Chứ em nghĩ rằng con người độc tôn vũ trụ chắc? Luôn có những sự báo ứng do các Giác giả đặt định, đừng vô thần quá mà không tin điều này.

5. Cái gì duy trì sự liên kết các không gian đó mà không làm chúng lẫn lộn và điên loạn rồi nổ tung? Đó là ether. Anh không bàn thêm xem linh giới và ether là gì. Anh chỉ mỉm cười khi nghĩ rằng, có một thời đại mà rất nhiều người thường nghĩ đến ether, ánh sáng, vũ trụ... Một thời đại rất đẹp, ngay trước thềm thời hiện đại. Anh không cố tình bỏ qua những nghèo đói, vật lộn, tình cảnh nô lệ, thuộc địa... Anh chỉ đang nói là, có một thời, nghĩa là bao gồm có những xứ sở (dù sao thì thời không cũng gắn với nhau), đã có những con người chỉ nghĩ đến những điều lớn lao và thanh sạch. Họ rất đẹp, thật sự rất đẹp, dù chỉ là tiêu chuẩn con người. 

6. Có điều, ai đã dám lộ ra bí mật của linh giới nhỉ? Anh thật tò mò.

(Dĩ nhiên, em đọc đến đây, sẽ thấy rằng khái niệm nguyên tử, hạt và sóng của anh khác với của vật lý. Dĩ nhiên rồi. Vì đây là hai thứ vật lý khác nhau.)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.