1.
Thành công sau nhiều nỗ lực
2.
Quyền thế, sự ảnh hưởng và tiếng tăm
3. Việc làm hoặc nghề nghiệp ổn định6. Mộc tính ở Âm Thủy. Mộc ở Ma.
Trước
cái chết được định sẵn, thì Tâm Trí đánh mất mình, để từ vật chất pháp lý hóa
hiện thành vật chất bề mặt: giờ thì nó còn phải tự hiểu mình thông qua chính
quan niệm hậu thiên và gần như không thể biết gì nhiều hơn thế. Tâm Trí, nói
cách khác, đã mất trí và lạc lối, Mộc nguyên đã trở thành Âm Thủy. Tâm Trí chỉ
giữ lại một đặc tính sau cùng: tự thấy mình là lớn lao và kiếm tìm sự lớn lao
đó. Nhưng giờ thì nó phụ thuộc vào mắt, mũi, tai, miệng, thân, não. Cuộc sa đọa
của Tâm Trí thành mắt mũi tai miệng thân não giờ trở nên kì lạ một cách lố
bịch: Tâm muốn qua 6 cửa ấy cảm nhận khổ đau và hạnh phúc, Trí thì muốn qua 6
cửa ấy cảm nhận sự hoạt động và quyền lực. Sự lay động và cảm ngộ Thần biến
thành cảm xúc dành cho con người, sự thấu biết những điều thiêng liêng và đồng
hóa với điều thánh khiết biến thành những ý tưởng chinh phục và cai trị. Mộc
nguyên từ sự sống, từ thành phẩm của từ bi, giờ đã biến thành sự độc ác, các
cảm xúc, các ma niệm – giờ thì nó chỉ còn là Âm-Ma.
Trong
một chu trình gần như là sau cuối, Mộc Nguyên bất lực và khổ đau nhìn Tâm Trí,
nhưng những lời nói của nó vọng đến Tâm Trí lại biến thành những tiếng rên la và
quát nạt. Đám con cháu bất hiếu bề tôi bất trung nổi điên lên và xem những lời
dạy dỗ là những tiếng nguyền rủa, chúng từ chối những tiếng nói bên trong,
chúng từ chối con đường đi vào sâu thẳm để tìm lại chính mình. Chúng tìm cách
qua mắt mũi tai miệng thân não liên kết với mọi mắt mũi tai miệng thân não khác
để lên án những gì từng là đạo đức, lương tâm, pháp lý, thiêng liêng – chúng không
ngừng hả hê khi cùng nhau bôi nhọ và sỉ nhục những lời dạy của Mộc nguyên. Nhưng
như vậy chưa đủ: chúng tạo ra những trò chơi trong đó kẻ thắng cuộc được thống
trị những kẻ thua cuộc, trong đó mắt thống trị mắt, mũi thống trị mũi, tai
thống trị tai, miệng thống trị miệng, thân thống trị thân, não thống trị não.
Chúng được bến mê trao cho những “tri thức cặn bã” để dễ dàng đưa vào nhân
gian, từ đây những kẻ thắng cuộc tận hưởng sự thắng cuộc trong nghệ thuật mà
chúng cho là lý tưởng, trong đời sống mà chúng cho là thích đáng. Vì Thân lúc
này chẳng qua là Xác, nên nó phụng quỳ trước nhau và quỷ quyệt dùng những màn
kịch của mình kích động và thúc đẩy cuộc sa ngã của Tâm Trí – những kẻ đứng đầu
mất lý trí có quyền sai bảo và định đoạt Tâm Trí của kẻ khác. Điều ấy đảm bảo
sự bạo tàn và ngu dốt, dựa vào quyền lực, có thể thống đoạt và cai trị mọi Tâm
Trí thoái hóa khác, cũng như bảo đảm rằng không có sự thức tỉnh nào xảy ra. Bởi
thế quyền lực giả định sự phụ thuộc và sự thống trị, chính là phần phản ngược
của an bài, vốn biểu hiện qua sự tuân phục pháp lý thiêng liêng và sự tự nguyện
đồng hóa thấu biết tri thức của Thần Thánh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.