Chúng nó bám vào Đại Nghĩa, miệng nói Đạo nói Lý, nhưng thật ra trong lòng một tí ti chân chính cũng không làm nổi. Thường ngày dung túng bản thân, mỗi khi xuất hiện vấn đề thì giấu giếm sợ người ta biết, sau đó lại kết bè kết cánh đi công kích người này người nọ, kì như muốn người khác xấu ác để nó được đẹp đẽ
Mà cái đẹp đẽ đó chưa bao giờ có thật, nó chỉ như lớp son phấn tùy tiện phết lên mặt, khi Trời muốn đổ mưa xuống, khi Đất muốn dội nóng lên, thì đều khiến cho cái lớp vỏ giả tạo chảy tan ra như nhờn dãi. Đạo đức của chúng nó là giả dối với nhau, lụy tình nhau, kéo tay nhau cùng ngã xuống hố
Chúng nó ngã xuống hố rồi, sinh mệnh vốn được đỡ cho giờ không còn được đỡ nữa, liền giở giọng trách móc, rằng trước đỡ sao sau không đỡ? Chúng nó còn gào hét như kiểu, cái ngã của chúng nó là không tự ý, đều là hoàn cảnh, tự mình không có lỗi, vậy nên nếu chối bỏ chúng nó, là điều bất nghĩa
Tiếc rằng cái giọng bất nghĩa một khi chôn dưới vực sâu đều không ai nghe không ai thấu, chỉ có thể biến thành đá nhọn tự ném vào tim gan phổi thận tì của chúng nó, chấn gãy 3000 khớp xương, rút cạn 9000 kinh mạch, khô khéo 36000 lỗ chân lông
Giả tu, hám dục, thỏa mãn bản thân, mượn danh người Trên, bại hoại lười biếng, bất Chân bất Thiện, thì còn đường nào mà cứu vãn? Vậy mà thân ngã xuống biển lửa, vẫn còn chưa chừa, để xem chúng nó rốt cuộc cứ lười biếng lừa đảo dối trá, hay thật sự còn một tia cứu vãn?
Cái tia cứu vãn đó là mầm hạt chân chính tối hậu, nếu không có nốt cũng không thể phá cục trong cái tâm trí nhơ bẩn của chúng nó, thì đều chịu rồi, triệt để tiêu trừ từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới. Mượn ơn Lớn, làm chuyện nhỏ nhặt cá nhân, đem thời gian Đại Nghĩa đi làm tiểu sự lấp liếm, để xem có phải đến lúc đánh cho gãy xương vỡ mặt chúng nó xuống không? Giờ cho chúng nó một ánh sáng đấy, liệu mà đi cho đến nguồn, còn một khi đã lạc lối, dưới chân ắt hăn là vực thẳm
Còn có thể Chân tu không? Vậy thì sống cho đúng tiêu chuẩn vào, ngày ngày dưới địa ngục bị thiêu đốt bẻ chân bẻ tay móc họng chặt gân vẫn chưa hiểu ra sao?
Khi các ngươi tâm tưởng chỉ là cát bụi, đừng cố bám vào bước Chân lớn làm gì, thật sự vô ích!
Có phải vàng ròng hay không thì cố mà gột sạch mình đi!