Phẫn Nộ Đại Tôn Giả

Phẫn Nộ Đại Tôn Giả

Chủ Nhật, 18 tháng 1, 2015

Phù Vân (Dược Sư, 0)

ng như đã st rut không chu ni, Nguyt Quang ct tiếng hi: "Tôn sư sao ngưi li bt con phi co nhn nhng mt đá này? Đá thì quá cng, và sau đó con li phi đào nhng tng ln hơn na, tôn sư không thy rng x này đt đá tht quá cng sao?". "Hài t, đng gi ta là Tôn sư, ta chng đã dn ri sao? Ta vi ngươi dt khoát không có danh nghĩa sư đ. Ngươi than th v vic ngươi phi làm, chính là vì ngươi còn ngi vic, nếu vy thì dch gan ca ngươi vĩnh vin không ưc chế đưc. Ngươi biết chăng, dch gan có th khiến huyết vào và ra tim đưc điu hóa, cho nên ngưi chăm ch mà không thy mình chăm ch thì t ti. Li na, sao ngươi li than đá cng? Ngươi không thy vn đ là do tay ngươi yếu, li thy vn đ đá, đó là vì Thn ca ngươi không đưc điu tiết, khiến dch thn tác đng vào h thn kinh, làm mt và đu ngươi tăng thêm tp nim, ngày càng gia tăng áp lc lên v não, khiến ngươi thy khó chu vô cùng. Li na, s khó chu trí ngươi không điu hòa ni, nên tim mang thêm áp lc, khiến khí lc ngươi đt đon, vic càng khó thêm. Ngươi không ưc chế đưc thân mình, còn mun làm thn tiên sao". Nguyt Quang th dài: "Con nht đnh gi ngưi là tôn sư. Cha m con dy con rng hc na ch cũng phi gi ngưi ta là Thy, mt ngày là Thy trn kiếp là Thy. Hơn na con đc đưc bao nhiêu điu tt t tôn sư, nếu con còn không gi đưc ngưi là tôn sư, thì con xng hc Đo na sao? Còn điu này na, con thy rng nếu ngưi dy con tiên thut chng tt hơn là co đá sao? Con thy nhng nhà sư, h ch vic đi đ chúng sinh, tht ý nghĩa và vui v biết bao nhiêu".

"Hài t, ngươi nói v ta trong khi vn vưng mc v vic co đá cng, Ngươi gi đó là tôn trng sao. Ngưi tu hành nếu không chăm ch, nhn ni, im lng, ba đc Nhn đó mà chưa có, thì vĩnh vin là gi tu. Cách giáo hóa ca ta chính là như vy, ngươi nếu khó chu có th t b vic theo ta, có điu cũng như b Đo đy thôi. Ngươi li va thay đi nhp tim? Ta nghe tiếng ngươi co đá đã đi tc đ mà không vì vai ngươi đui sc, dưng như bt bình vi ta? Ngươi mun hi ta rng sao ta dám coi ta là Đo phi không? Đu ngươi hơi nghiêng chng t trí đã b nhim tp nim. Này hài t, ta tuy nói mà không nói, tuy dy bo mà không dy bo. Sau này ngươi s hiu. Li na, ngươi đã co đá sut 1 tháng nay, vn kiên quyết không hiu đá sao? Ngươi không hiu đá mà vn co đá, thì thân th ngươi s tn hi, y như k không hiu ci mà b ci, không biết ch mà viết ch, không biết Đo mà thao thao bt tuyt v Đo. Này hài t, nhng k đó không t hi mình thì cũng hi ngưi. Sau này ngươi xut sơn, đu s thy điu đó thôi". "Tôn sư, vì sao mà nhng k đó t hi mình hoc hi ngưi vy?". "K hiu s mà hành s cũng như t cha cho mình, k không hiu s mà hành s, nhà Pht gi là vô minh, nhà Đo gi là mê tín, rt cuc s như ung thuc đc, không hi mình thì hi ngưi. K hiu s  mà hành s thì như tích đc. K không hiu s mà hành s, thì như gây nghip. Chính là lý đó".

"Tôn sư, ngưi dy con đng chp trưc. Gi li bo con phi hiu vt. Chng phi c c hiu vt là mt chp trưc đy sao? T nh cha m dy con rng, phàm là ngưi tu, đu cn vô ngã vô vi, nay ngưi va bt con làm li va bt con c tâm mà hiu, con thc không hiu l đó. Chn phi c ung dung vô tư mà làm mi tht nên sao?". V kia gt đu đáp: "Hay lm, ngươi càng nói dch bng càng nhiu, chng t không mun hiu cái lý trong s s, mà thun theo chp trưc t cho mình là đúng. Gi ngươi hãy dng vic co đá li, trên núi có con rn là Bách Đu Xà, có mt trăm cái đu, mi đu mt màu, mi màu mt cht đc. Bách Đu Xà nguyên là tinh ca Vn xà t thành. Kê thn, vn là khc tinh ca Xà, có ln đã quyết tiêu tr Xà tinh ca trăm cõi, lp kế d chúng vào mt nơi, chính là nơi đây, rôi tiêu dit chúng bng pháp lc ca ngài y. Sau đó hơn trăm năm, tinh ca vn xà t thành đan, có con rn nh nut vào, sinh trưng sau ngàn năm thành Bách Đu Xà. Ngươi hãy dùng cái túi này, là pháp bo ca ta, lên đó bt v cho ta". Nguyt Quang nghe thế rùng mình nghĩ thm: "Bách Đu Xà Bách Đu Xà, nguy to ri cha m ta tng k v nó. Nếu ngi phi hơi th ca nó thôi cũng như b trúng bách đc, trên đi này không gì gii ni, ngoi tr tiên thut bế mng ngưi trúng đc, ri theo cách đc d mà tr hết đc y, nhưng cn phi có bc Thưng Tiên mi biết đưc. Cũng không ai biết Bách Đu Xà đâu, ch lưu trong Tiên Kinh. Sao li là đa phương này cơ ch?". Gi Nguyt Quang mi đnh thn nhìn li, vùng núi đá này qu tht có điu kì d. Nng dưng như b tách ra mt nơi khác, dù mt tri ngay trên đu. Tt thy cây ci đu xanh u mt cách kì quc, muông thú đu không mt bóng, rn rết li sâu trong đt, mà li nhiu vô s. Hóa ra nơi y có Bách Đu Xà, là Xà trung chi xà, Vua ca Vn xà.

"Tôn sư, con làm sao có th bt đưc Bách Đu Xà?". "Ngươi không dám đi là vì tham sinh úy t. Không tin có th dùng cái túi nh này mà bt nó là vì bt tín. Ta nói mà ngươi không nghe là bt tuân. K úy t bt tín bt tuân đnh hc Đo sao? Có Đo nào úy t tham sinh, bt tín bt tuân sao? Ta ch ngươi dưi chân núi, không đem đưc Bách Đu Xà v bt tt ngươi cn v". Nói xong v đó lin thng thng đi xung núi. Còn li Nguyt Quang, đng tn ngn lm bm: "Bt ta co đá, bt ta bt rn, mt đng hoi thân, mt đng dit mnh. Đây là tu luyn sao?". Bng Nguyt Quang li ni lên mt ý nghĩ khác: "Tôn sư ch ta dưi chân núi, ý tin rng ta s tr v. Tôn sư tin vào ta, mà ta không tin ni vào mình, chng phi là ng tính thp lm ư? Bách Đu Xà dù sao cũng ch là Yêu vt, sánh đưc vi Đo sao?". Nghĩ thế bng thy có thêm chút can đm, vi ro bưc đi lên. Ngn núi dưng như cao vô tn, đá ln cây cao vô s. Lòng Nguyt Quang va lo âu va hi hp. Nguyt Quang mi hăm hai tui, khí tc còn mnh, nên thin ác đúng sai thưng khó tĩnh khí đnh trí vng tâm mà xét đoán, d ny sinh oán hn nghi tâm là thưng tình. Khi con ngưi ta sinh ra, trong não đã có sn mt b máy lưu tr nhng ác ý tà nim, h thân gp vn đ gì, kích đng hoc b đe da, thì tâm lp tc vn hành mt mch nht đnh mà kích phát vùng não đó. Ngưi ta chưa tri qua luyn thân tht s, bình thưng dc vng còn mnh, tâm tính chưa cao, mi khi gp vn đ, b kích đng hay đe da, thì thưng ni ác tâm ác ý rt nhanh là vì vy.

C ngơ ngn vy cho đến khi Nguyt Quang gp mt đưng lên có nhiu bc thang, bc nào cũng bng vàng ròng, lp lánh đp mt vô cùng. Chàng thy thế có phn thy kì khôi, thun theo bc thang đó mà leo lên, càng leo càng thy cnh vt đp vô cùng, hai bên v đưng là nhng cây cành vàng lá ngc bích, chim chóc kêu tíu tít, thân chúng đu có màu xanh dương óng ánh. Trưc mt là mt tòa lâu đài bng vàng ròng, ta ra ánh sáng màu la, nhìn kĩ thì thy hng hào. Trên đnh lâu đài là mt ct cao có hình mt mt trăng khuyết, mt na màu vàng kim, mt na màu hng ngc. Tht kì l, rõ ràng mt tri đang mc, vy mà nhìn mt trăng y, li thy như nhìn lên tri đêm vy. Nguyt Quang bng bt ra mt ý nghĩ không biết t đâu: "Nguyt xut Nht tiêu, đim Đi Ác. Mt trăng này na vàng na đ ng, nhìn lên li như tri đêm, tuy đp đ nhưng sao tà d thế? Tht kì l, là ai dy ta v điu này nh, làm sao ta có th biết đưc". Nguyt Quang mi nghĩ, đã bưc vào lâu đài t lúc nào không hay. Chàng bưc  vào mt snh ln, trn cao không thy đnh, ch thy lp lánh l mt, ngưi hu h chy qua chy li, ai ny đu mc qun áo đan t si vàng, mt mũi xinh đp nam thanh n tú. Lúc y có mt ngưi thy chàng, bèn hô to: "Có công t đến chơi". Tc thì đám ngưi hu đng ra hai bên, to thành mt đưng dài, trưc mt là mt cái bàn bng hng ngc (ngc đ), phát ra ánh đ như mê như đm. Li có mt ngưi hô: "Mi N ch". Đon mt ngưi thiếu n t trên lu bưc xung. Nguyt Quang va ngưc nhìn, bng thy tâm chn đng vô cùng. Thì ra ngưi thiếu n y mt hoa da phn, mt sáng lp lánh, môi cưi hàm tiếu, dáng ngưi thanh cao, thc là m miu không t ni. Ngưi y ct ging, như hàm cha m lc vô song: "Mi chàng ngi, khách quý đến nhà tht tht l". Đám ngưi hu vi vàng sp thc ăn, toàn sơn hào hi v, hương thơm hp dn vô cùng.

Nguyt Quang ln đu thy ngưi đp đến vy, có chút không t ch đưc, bèn bưc đến ngi vào ch. Tht chng trách chàng đưc, tuy mi thi có tiêu chun đp khác nhau, nhưng tiêu chun thi nào cũng đu là mc đ nhn thc hu thiên ca thi đó. V đp ca ngưi ta, t da môi mt mũi trán tóc vóc dáng đu cu thành mt loi thái cc, thái cc này mang theo âm đc khí, khi gp ngưi khác s len li qua trưng khí ca ngưi khác mà thm vào. Càng đp thì âm đc khí càng mnh, mà thân th ngưi ta vn rt ri rc, d b th âm đc này xâm chiếm. Khí âm đc mà xâm chiếm, thì dương đc trong thân tâm ý đu ni lên. Dương đc trong thân ni lên thì dc tính mnh lên. Dương đc trong Tâm ni lên thì dc vng ni lên. Dương đc trong ý ni lên, thì dc nim ni lên. Ngưi đp mà không làm ngưi ta ni tà tâm dc vng, thì chính là thân tâm ý ca ngưi y thun tnh, thái cc do v ngoài to thành không còn mang tính âm đc.  Dĩ nhiên cũng có vic rng, ngưi nào mang sn khí dương đc nhiu quá, d phát tác dc tính, thì dù gp B Tát cũng có th phát tác. Nguyt Quang va ngi vào ch, đã nghe thiếu n kia nói: "Dưi chân núi có mt nam nhân, gn đây thưng xuyên tìm cách đến gây s vi thiếp, li tìm cách d dm, còn nói rng thiếp là Bách Đc Xà, li thnh thong bo rng s có ngày nht thiếp vào mt cái túi, đem v núi ca y hưng th. Chng hay công t đi ti y lên có gp chăng?"

Ging nói ca thiếu n n hết sc du dàng, li cha đy kh đau nhưng vn thanh cao, khiến Nguyt Quang nht thi mơ h đáp: "Ah… Y qu thc có hành s kì quái… Tuy nói là ngưi tu tiên, li chng ging ngưi tu tiên, cách dy d cũng hết sc tàn nhn, v ngoài li có nét d tn". N t kia nghe thế li th dài, ging ra chiu ai oán mà có phn trm ngâm: "Cái túi ca y nguyên là Tà khí, chuyên dùng đ thu thiếu n, đem vng th, y vn là Dâm Thn Hong Sơn, thưng ai nghch ý y li b y bt co đá, cho đến lúc cánh tay nát bươm ra mi đưc dng, tht tàn ác". Nguyt Quang nghe đến đó git mình, lin đt túi vi lên bàn, hi rng: "Phi vt này chăng?"


N t tht lên: "Chính là vy, vt tà ác đó sao công t mang bên mình, mau vt vào lò la, đng lưu nó li nhân gia". Nguyt Quang cũng git mình, nm túi li nhìn v phía lò la. Khi dương đc đã kim soát trí hoc tâm, thì có gì đ nói đúng hay sai na. Ngưi va nãy còn gi là Tôn sư, nay đã là y, ri sp biến thành tà ác dâm thn?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.