1. Cậu thợ cắt tóc, vật vã trong một Hà Nội tàn nhẫn và đáng sợ, vẫn tự tin nhờ sự từng trải nửa vời và đồng tiền kiếm được. Này ông em, Tiền không đảm bảo cho lý trí, càng không biện hộ cho nhân cách và phẩm giá. Lại nữa, Tiền của cậu em có thể bị người ta cướp, lừa đảo. Còn phẩm giá thì không. Sự tử tế chính là có giá trị như vậy. Nên anh đã nói với mày, hãy chân thành và thực dụng, theo nghĩa duy nhất mà anh luôn bảo: khi em vô tư, biết trân trọng sự tử tế, biết nhìn vào phẩm giá cá nhân mình, em sẽ hành xử đúng, và chẳng hối hận bao giờ.
2. Cô cháu mới vào Đại học: đừng đánh mất tuổi trẻ, hãy sống cho đích đáng. Chú chỉ có một ý duy nhất: bất kể lời đàm tiếu hay sự sỉ nhục nào, bất kể cám dỗ nào và tâm tình ra sao, cháu cần biết rằng, sự cao thượng của tâm hồn mình là chân-tướng của cháu. Nếu tâm hồn cháu méo mó lệch lạc, dù ai nói gì tốt về cháu, tự cháu có tự-trọng được không? Nếu tâm hồn cháu đúng đắn tròn đầy, dù ai sỉ nhục cháu, cháu có thấy mình nhục nhã được không? Hãy mạnh mẽ lên, vì sự cao thượng đích thực không tổn thương bao giờ.
3. Vài cô bạn: đừng sợ cô độc và đừng lo rằng các bạn thiệt thòi khi cống hiến cho lý tưởng và khát vọng đích thực trong các bạn. Nếu máu, mồ hôi, nước mắt và nhiều hơn thế phải dùng để đánh đổi, thì điều gì xứng đáng? Lý tưởng, khát vọng của chính các bạn, hay dục vọng, hay thiên kiến của đời này? Tôi tin các bạn, như trong sâu thẳm các bạn tin tôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.