Biết nói thế nào nhỉ, chị ấy làm chăm chỉ và trách nhiệm như thể đó là sứ mệnh của chị ý. Hãy tin anh, những người Chân và Thiện đích thực biết cách thực sự để hoàn thành một văn bản đẹp và thanh sáng. Ít nhất, em nghĩ xem, với chị ấy, một văn bản của Thần thì không thể sai và thiếu. Khi địch lại, chị ấy quả thực đã thấy rõ chỗ sai thiếu đó, bổ sung để không một từ nào bị đánh mất, để Lời của Phật đến được với chúng sinh.
Rồi chuyện của anh xảy ra, chuyện của anh ầm ĩ và chẳng vui vẻ gì: rất nhiều người chứng minh cho chị ấy thấy anh là một thằng đểu, một đứa chẳng ra gì, một thứ khốn nạn mang hình hài người và mượn danh Phật Pháp làm điều xằng bậy. Thật khốn nạn là, anh lại chính là người cổ vũ nhiều nhất cho việc dịch lại Kinh Phật của chị ý. Nên khi trong lòng bị chấn động mạnh về anh, chưa nói chị ý có thái độ với anh ra sao, thì bỗng nhiên, chị ý chấp nhận ý niệm được nhiều người khác đưa vào đầu chị ý: rằng thì là, việc dịch lại là sự xui khiến của ma quỷ, cũng như ý định ban đầu của anh là một mớ xúi bẩy vô luân.
Chị ý phải bước vào một thử tâm cực lớn: liệu điều Chân Thiện của chị ý, liệu sứ mệnh ngay ở nhân gian này là canh giữ sự thuần tịnh của các văn bản, là quan trọng. Hay lời nói và những ý niệm về thế giới ngoài chị ý là quan trọng? Liệu sự Chân và Thiện, thêm nữa là tính Nhẫn bản nguyên của chị, và Phật Pháp mà chị ý hướng tới, sẽ dẫn đường cho chị, hay sự lay động mãnh liệt của nỗi sợ và bản năng nhân gian sẽ điều hướng chị?
Rốt cuộc thì đó là quan của chị ấy. Điều duy nhất anh mong, là Pháp của vũ trụ dẫn lối cho chị, cũng như chị được Pháp chỉ đạo. Điều duy nhất anh mong, là chị hiểu rằng Pháp đích thực là gì trong chị, và sinh mệnh trong chị minh bạch được sự thực nằm trong bản nguyên.
Anh vẫn chưa được đọc cuốn sách hoàn hảo. Và vẫn đang chờ đợi.
Còn em?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.