Con bọ hung lăn phân thành từng viên tròn. Có thể để đẻ trứng. Có thể vì thức ăn. Sự tiến hóa diệu kì nào đó hoặc nghiệp lực nào đó đã khiến bọ hung xác định vị trí của mình trong thiên nhiên bằng cách: lăn phân.
Vì thấy tội chúng, một vị Thần rừng liền ban cho chúng thức ăn và nơi ở, đủ tốt để chúng không phải lăn phân nữa. Đó quả là một công việc không nên, và Thần thấy hài lòng với sự ban ơn của mình.
Dĩ nhiên, em đoán ra kết quả rồi đó, con bọ hung bỏ lại sau lưng mọi thứ để đi lăn phân tiếp. Em có thể thử làm như vị Thần kia, anh đoán chắc kết quả chỉ có một.
Đừng vội nghĩ con bọ hung đó kiên định hay có đức tin, chẳng có lý nào như vậy. Cũng như cái ác, chỉ là một bản năng dốt nát của nghiệp lực, con bọ hung kia nhất định phải lăn phân. Hành động đó, bản năng của nghiệp lực, với nó, còn quan trọng hơn thức ăn. Quan trọng hơn sự sống.
Vì vậy, thay vì cố giúp bọ hung, rất có thể em nên tự giúp mình hoặc giúp những gì đáng giúp. Tốt nhất em đừng thử làm công việc của vị Thần rừng kia. Vì anh không tin và đã thử rồi.
Kết quả đúng là như vậy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.