Phẫn Nộ Đại Tôn Giả

Phẫn Nộ Đại Tôn Giả

Thứ Hai, 17 tháng 11, 2014

Hàng Rởm

Cậu bạn anh buôn máy tính, đặt hàng từ miền Nam ra, máy thường hỏng hóc, chẳng mai thì sau. Anh hỏi cậu ấy, sao mà vậy

Chính là trong Nam làm ăn không ổn, có lẽ phải vào trong ấy xem kĩ rồi đặt mua

Nghĩa là hàng rởm. Anh nghĩ, người bán hàng rởm thì gọi là gì? Lừa đảo chăng? Chẳng phải, tội gì cay nghiệt với họ đến thế.

Dù gì thì bằng cái máy tính rởm, cậu bạn anh và mấy người bán hàng nghèo đói chộp giật quen nhau. Và từ hàng rởm nhiều người kết duyên với nhau nữa. Rởm là Tính, cái Máy tính ấy là Mệnh. Nhờ một thái cực Tính Mệnh - Hàng Rởm ấy, nhiều người kết duyên với nhau.

Và bao nhiêu ngươi sẽ kết duyên từ cái Rởm đó và cái Hàng đó? Vì Tính hay vì Mệnh mà bị cái thái cực ấy đẩy đưa?

***

Lời của anh thường tàn nhẫn, ai đọc cũng thấy tan nát lòng. Anh bảo với cô em gái, anh chán ngán lắm, những kẻ này:

Lười biếng nhưng tự thấy cao đẹp
Bạc nhược nhưng tự thấy chân chính
Điên loạn nhưng tự thấy mạnh mẽ
Phản bội nhưng tự thấy trí huệ

Cái chán ngán của anh là rất sai. Biết làm sao được, giờ phải cố ước chế những tâm ấy, vậy thôi. Anh thực sự rất lạnh lùng, người ta chưa thấy cái lạnh lùng, nên thấy ấm áp đó thôi. Cái lạnh của anh là để thổi bùng mặt trời.

Và làm tê cứng những thứ tăm tối.

Đừng tổn thương, em, sẽ qua thôi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.