Nếu có Phật Đạo Thần nào dung dưỡng cái ác tựa như nhốt virus trong những chiếc lọ ở phòng thí nghiệm, thì đó chẳng phải Phật Đạo Thần anh nên tin.
Nếu có Pháp nào cho những kẻ bẩn thỉu thối tha, lợi dụng danh Thiện để tha hồ phát tác cái ác, có Pháp nào đem sự độc ác dưới danh điều chân chính, cho sự điên loạn được tụ hợp với nhau, có Pháp nào giúp kẻ ác không phải bồi hoàn, thì đó chẳng phải Pháp anh tìm kiếm.
Nếu có Thiên giới nào để sự độc ác điên loạn ngu dốt được cười nói lang thang, Thiên giới ấy còn tệ hại hơn Địa ngục.
Nếu có Tịnh thổ nào dung những kẻ đâm chảy máu Thần Phật, sát hại La Hán, phá hoại Tăng đoàn, lợi dụng cha mẹ hành ác... cõi Tịnh thổ ấy còn nhơ bẩn hơn Địa ngục vô gián.
Nếu có ai mang tiếng Chân tu hoặc tự nghĩ mình Chân tu, mà thường trực là được mất lợi ích, thường trực là ngờ vực tác ác, chẳng hề tham thấu hay hành Pháp thực sự, chỉ biết cười nói làm những chuyện bề mặt để được vinh danh... người đó còn đểu cáng hơn súc vật.
Nhưng kẻ ác nào tìm cách lẻn vào Thánh đường, kẻ ngu dốt nào tìm cách phá hoại chân nghĩa của Kinh Pháp, kẻ điên loạn nào muốn phá hoại người lý trí tinh thuần, kẻ ích kỉ bạc ác nào muốn thấy sự tổn thương của người khác để mình thỏa mãn... - những kẻ ấy nhất định không thể làm gì khác ngoài đang tự hủy chính mình, đối đầu với triệt tiêu toàn bộ.
Kẻ đưa Phật một bát nước bẩn phải chịu bách kiếp đọa đầy, em đã biết chưa?
Hãy nhìn đi em. Bằng đôi mắt đằng sau trí huệ.
Bằng lý trí. Tỉnh táo. Kiên định.
Đừng dung cái ác. Đừng để cái ác len lỏi vào trong từng mảnh của ý nghĩ.
Đi đi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.