Phẫn Nộ Đại Tôn Giả

Phẫn Nộ Đại Tôn Giả

Thứ Năm, 27 tháng 11, 2014

Tự bạch, chương 1, 3-4

3. Hỡi Đấng cả sáng, Người có giá ngự trong trời đất mà Người lấp đầy chăng? Phải chăng Người ở khắp trời khắp đất bằng sự lớn lao bao trùm hết thảy? Người ở đâu nữa khi trời đất đã được Người dung chứa? Người ngự khắp vạn vật mà chẳng gì xứng đáng để Người giá ngự, bởi hết thảy đều được Người ở trong và được Người che chở? Sự giá ngự của Người không thể giới hạn Người - dẫu vật được Người ngự trị có vỡ tan Người cũng không trào khỏi đó. Người ban cho chúng con Điều Thần Thiêng, vậy mà Người không sa xuống nhưng cao vợi, Người không tan ra nhưng đầy khắp.

Người có bao dung vạn vật với toàn thể của Người, khi Người ở khắp và ngự trị tất thảy? Vạn vật có cầm giữ được toàn thể ấy chăng, hay mỗi sự mỗi vật có được sự chứng riêng với Người - tất cả là một phần của Người, hoặc tất cả được chứng trước Người nhờ vào hiện tồn nơi chúng? Có chăng nếu vật to nhỏ thì sự hiện tồn của Người có lớn bé? Không đâu, Người là toàn vẹn, chẳng vật nào chứng được sự toàn vẹn ấy.

4. Hỡi Đấng cả sáng, con phải nguyện cầu gì đây - con bối rối vô cùng trước những lời hỏi, hay con chỉ cần biết Người là Đấng Toàn Năng Ngự trị? Còn Đấng nào ngoài Người, còn Thượng Đế nào khác? - có gì chí tôn chí Thiện, quyền uy tột đỉnh, tối thượng nhân từ cũng tối thượng công chính, thuộc về miền xa xôi nhưng ngay ở bên, như Người tối mĩ chí cường, Người bất động nhưng tràn khắp, bất biến nhưng đổi thay vạn vật; Người không thể tính đếm bằng năm tháng, Người ban tuổi thanh xuân và khiến những kẻ kiêu mạn vô nhân sớm lụi tàn; Người luôn hành sự, nhưng luôn an tĩnh, Người  trao mà không tận, Người ban tặng, làm đầy, chở che; Người sáng tạo, dựng lên, hoàn thiện; Người trông nom nhưng có hết thảy; Người yêu thương rộng lượng; Người nghiêm minh không sai sót; Người xót thương nhưng công bằng; Người phẫn nộ nhưng độ lượng; Người duy hóa vạn sự nhưng biết rõ lối đi; Người nắm giữ không mất mát; Người vô tư nhưng hài lòng; Người ban ơn mà không khiến nợ; ân điển của Người chẳng ai đền báo nổi; Người chủ trì công lý mà không để ai thiệt thòi. Lạy Chúa, bằng mọi điều chứng đó, và bằng mọi điều linh thánh ngọt ngào Người ban cho con, ai có thể xâm phạm đức tin của con về Người? Vậy mà những kẻ không thấy biết vẫn muốn nói khi mọi từ ngữ đều vô nghĩa trước Người.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.