Phẫn Nộ Đại Tôn Giả

Phẫn Nộ Đại Tôn Giả

Thứ Tư, 19 tháng 11, 2014

Tiền ủng hộ

Anh bảo vợ anh cất tiền ủng hộ anh vào một cái hộp nhỏ màu xanh, bên trên có bông hoa xanh, hoặc có lẽ màu trắng, hoặc chẳng có bông hoa nào cả. Anh không biết nữa. Đợi mấy hôm nữa, khi đợt thương cảm của mọi người qua đi, anh sẽ trả lại mọi người.

Bây giờ anh sống hết sức đơn giản, ở nhà, làm mấy việc vặt để kiếm sống qua ngày. Những lý tưởng về đời thời còn trẻ hãy còn sót trong kí ức, nên anh còn nhờ đó mà tiếp tục tồn tại thêm được. Anh nghĩ, căn bản cần chăm chỉ, và có trách nhiệm với những gì mình có. Mấy điều đó chẳng đương nhiên đâu, vì con người thường chịu đựng sự sống hơn là từ bi với nó, kể cả khi họ hưởng thụ hay lao động. Thực vậy đấy. Muốn chăm chỉ lại phải Chân, phải có uy tín, phải kiên quyết và thực thà, phải lìa xa sự hưởng thụ những thứ giải trí tầm thường vốn dùng để xoa dịu sự giả dối bạc nhược.

Muốn Chân, ở ngay bề mặt, phải hiểu rõ mình, phải tự nhìn nhận được mình, phải có khả năng thay đổi và ước chế những điều không tốt của mình, chứ chẳng của ai khác. Muốn Chân, với tư cách là một người tử tế, thì không được vọng ngoại, tránh để tâm cảm thường tình điều khiển mình, phải Trí Huệ. Muốn Chân, phải có Trí. Khó thế đấy.

Làm một người tử tế rất khó. Nhưng em hãy nhớ kĩ, đến một người tử tế còn không làm được, thì đừng hòng nói chuyện cao xa hơn. Những kẻ không làm nổi người tử tế, nhưng nói chuyện vũ trụ thời không, nói chuyện cảm ngộ Phật Pháp, nói chuyện từ bi chân thật... - những kẻ ấy chỉ có thể mang bùn đất và Thánh Đường của sự Thiêng Liêng thôi. Em đừng như vậy, nhất định đừng như vậy.

Món tiền ủng hộ này đến từ những người tử tế nhất anh được biết và được quen. Những người thiếu đi cái ác tâm oán hận, nhờ thế gần với vũ trụ và đạo đức. Họ thiếu đi tật oán trách và phán xét, thiếu đi sự ngu dốt hay được kẻ điên loạn dùng để đâm vào người khác, nên họ lại cao thượng hơn nhiều rất nhiều người. Họ đủ tử tế để Chân, đủ Chân để chăm chỉ và có trách nhiệm với mọi điều họ có. Đủ trách nhiệm để không dùng nước bọt và lời nói, mà dùng nỗ lực cá nhân để lao động và nhận thức những điều chưa tốt của bản thân. Chính vì thế, họ có một thói quen: chẳng dùng son phấn, chẳng cần đến những thứ hở hang thời thượng, cũng chẳng tự lừa mình trong bóng tối nhân cách về sự tốt đẹp.

Anh cầm phong bì đó, đương nhiên rồi, nhưng anh chỉ nhận sự tử tế. Anh sẽ trả lại phong bì cho họ, khi đã giúp họ vững mạnh hơn vào điều Chân trong họ. Em cũng hãy vậy: chỉ nhận sự tử tế, hãy buông hạ mọi sự nhơ bẩn độc ác mà đời cố rót vào em.

Hãy nhớ: Đừng bất Chân. Vì không Chân, thì em chưa từng có gì Thật.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.