(Bài này đăng lại từ buổi nói chuyện của một
Người anh có hân hạnh được biết tới)
Anh em thân mến
Tu luyện, đối mặt với Khổ, trong Cô độc, cái cô-độc thực tại nhất, dằn vặt trong giả tướng để thấy được Chân-tướng, là điều vĩ đại và lớn lao.
Trong bài Khổ Kì Tâm Chí, Hồng Ngâm I, Sư Phụ có viết:
“Lao thân bất toán khổ”, (Dịch: cái Thân này có cực nhọc thế nào cũng chẳng thấy khổ), tức là cái khổ của Thân, Thân phải làm nhiều việc nên khổ thì đừng có đếm kể gì cả. “Tu tâm tối nan quá” (Dịch: Việc sửa Tâm tột cùng khó cũng phải vượt qua), tu Tâm mới là cái thực sự khó vượt qua, mới là điều cực kỳ khó vượt qua, “tối nan”. Đấy là cái Tâm trong quá trình tu luyện. Cho nên người tu cổ, ngay trong bài Sư Phụ giảng “Bách khổ nhất tề giáng” (Dịch: Hay dẫu là trăm thứ khó nhọc thử thách ma luyện có đồng loạt giáng), trăm cái khổ khác nhau cùng một lúc giáng xuống. Đối với Sư Phụ Công Pháp thì chỉ nhìn ở góc độ “Khán kỳ như hà hoạt”, (Dịch: Há lại không tiếp tục những gì đang làm), tức là để xem xem mọi người sẽ vượt qua thế nào. Sư phụ Công Pháp luôn luôn nhìn, các Linh Thần vẫn luôn luôn nhìn mọi người, để xem cái điểm đấy, cái Tâm đấy, cái Thân đấy, cái khổ nó đến thế, Thân Tâm đều đang chịu khổ, để xem mọi người vượt qua thế nào, có vượt qua được cái mức gọi là “Tồn Chân Thiện Nhẫn tâm trung hữu Đạo” không? (Dịch: Đó là luôn nghĩ theo Chân Thiện Nhẫn, trong Tâm có Đạo). Xem trong cái lúc khổ đến mức ấy, mà Tâm vẫn có thể giữ đươc Chân Thiện Nhẫn của cao tầng hay không? Còn Chân Thiện Nhẫn của người thường, mọi người đếm kể gì. Chân Thiện Nhẫn ở cao tầng, có thể duy hộ Pháp lý ở trong mình, duy hộ những đặc tính, Chân tính ở trong mình, Thiện tính ở trong mình. Trong lúc đấy mà duy hộ được, giữ được phần cao tầng ở trong mình thì lúc đấy tính là đã rất khác rồi. Thật ra mọi người đã là rất xuất sắc, có điều là vẫn phải xuất sắc hơn.
Mọi người biết đó, cả chu trình từ khi chúng ta gặp nhau, từng bước từng bước, có rất nhiều khó khăn. Huyền thuật, Pháp tướng nếu như để nguyên bản thì sẽ rất khó tu luyện, vì nó chỉ dành cho một số người. Thực ra rất khó, đấy là nói về mặt nhân gian, còn nói về sứ mệnh, về duyên kiếp, là tìm từng người một, mà sử dụng những điều đấy là rất khó tìm đến nhau. Nhưng rất may là chúng ta đều ở trong thời Chính Pháp, và đúng thệ ước chúng ta gặp nhau ở đây, trong Chính Pháp mà tìm thấy nhau. Mọi người trong Kỳ Môn nhưng cũng là trong Chính Pháp. Hãy phó xuất cho Chính Pháp, thực hiện những sứ mệnh của tầng cảnh, lúc đấy lại có những điều khác nảy sinh, lại nhận thức thêm về chính bản thân mình, về duyên nghiệp, quá quan ở các tầng thứ.
Chúng ta ở đây đều nợ Ơn Đại Pháp, Ơn rất lớn. Thật ra nói nợ Ơn Đai Pháp là cái cách nói chung, còn người mà chúng ta tôn kính nhất, chúng ta nợ Ơn nhất là Sư Phụ Lý Hồng Chí. Trong sách Pháp, Sư Phụ thường xưng là "lão sư", nghĩa là Thày, để ai cũng được học Pháp, ai cũng được đọc Pháp, ai cũng có cơ hội đắc Pháp nếu có Phật tính. Lão sư là đặt trong quan hệ với người học, còn đặt trong quan hệ với Đệ-tử, thì là Sư-Phụ.
Ngày 13 tháng 05 là ngày sinh Thày Lý Hồng Chí. Nhưng điều quan trọng nhất, đây là ngày Sư Phụ giáng thế ở trong kiếp này. Tất cả những phần của Sư Phụ ở trong mọi kiếp, trong lịch sử lâu dài, rất lâu dài, lâu dài đến mức nói ra thì mọi người rất bất ngờ, nhưng có rất nhiều phần của Sư Phụ, ở trong các mức khác nhau kết duyên với tất cả con người ở trong nhân gian, kết duyên với tất thảy mọi sinh mệnh ở trong nhân gian. Mọi người có thể hiểu là sinh mệnh của Sư Phụ phân tán đến mức, mọi sinh mệnh ở trong nhân gian, mọi sinh mệnh ở trong Tam giới kể cả gỗ đá, tất cả các chủng sinh mệnh từ thấp bé nhất đến lớn lao nhất mà tồn tại ở trong Tam giới thì đều có kết duyên với Sư Phụ. Và có thể vì cái kết duyên ấy mà ngày hôm nay gặp được nhau. Đây là điều vĩ diệu, vượt ngoài tầm những điều mọi người có thể hiểu được. Thực ra nói nguyên lý nghe thì rất đơn giản, mọi người thử liễu giải sẽ thấy rất lớn lao, rất khó hiểu, không phải là điều người thường làm nổi, không phải điều mọi người có thể tưởng tượng nổi.
Ngày 13 tháng 05, mốc ở trên dương thế, dương gian, không chỉ là mốc ngày sinh bất kỳ. Tất nhiên mọi người vẫn nói nhân gian là giả tướng, nhưng nhân gian là giả tướng là do các chấp trước và nghiệp lực. Còn ở tầng nhân gian này, bỏ đi các chấp trước và nghiệp lực thì chân tướng ở tầng nhân gian này cũng sẽ xuất hiện. Sẽ xuất hiện những con người tương ứng với đặc tính của Pháp ở tầng bề mặt (Thế gian Pháp), và tầng bề mặt sẽ thể hiện được Chân tính của nó. Tầng bề mặt này còn thực ở điểm đấy, còn thực khi còn các Giác Giả, còn độ nhân, còn tu luyện, còn liên quan đến Pháp Vũ Trụ, thì tầng này trở nên thực hơn và sẽ phá trừ tất cả những cái ác, cái giả, Bất Nhẫn. Đấy là điều rất vĩ diệu.
Ngày Sư Phụ sinh ra là ngày bắt đầu nhân gian thay đổi, là ngày rất trân quý. Mọi người học Pháp, mọi người biết là từng phần trong mọi người thay đổi, từ sâu thẳm thay đổi.
Chia sẽ mọi người một điều là chúng ta ở đây vì Đại Pháp,
theo nghĩa là học Pháp, đắc Pháp. Có một điều khác nữa chia sẻ với mọi người,
nằm ở trong Hồng Ngâm I, bài Pháp Dung,
Pháp có thể bao dung được tất cả, trong bài Sư Phụ ghi là:
Dung Pháp
Phật quang phổ chiếu
Lễ nghĩa viên minh
Cộng đồng tinh tấn
Tiền trình quang minh
1992 niên 12 nguyệt 27
nhật
(Dịch)
Biểu hiện của Pháp
Phật quang chiếu khắp
Lễ nghĩa viên minh
Cùng nhau tinh tấn
Con đường trước mặt quang
minh.
Cá nhân tôi hiểu thế này.
Hai câu đầu, mọi người đã biết ý nghĩa, còn có một ý nghĩa sâu sắc là khi mà
ánh sáng của Phật, Phật quang tức là Pháp, quan hệ giữa Sư Phụ và Đại Pháp rất
đặc biệt, mọi người cứ coi như một nội hàm nhất định: Phật quang chính là Pháp.
“Phật quang phổ chiếu” tức là khi ánh sáng của Pháp chiếu đến đâu, thì nơi đó
“Lễ nghĩa viên minh” tức là mọi sinh mệnh đều được Chính lại cho đúng, đều được
chỉnh lại cho đúng, đều được trở về đúng bản nguyên, đều được cứu độ đấy gọi là
“Lễ nghĩa viên minh”. Hai câu tiếp theo, “Cộng đồng tinh tấn”, cộng tức là
cùng với nhau, đồng tức cùng một lúc, “Cộng đồng tinh tấn” thì nhiều người hay
dịch là mọi người tinh tấn, nhưng nó có nghĩa là tất thảy các sinh mệnh đều
chuyển hóa lên mức cao hơn.
Ở trong tu luyện Kỳ Môn,
có bốn điều cần phải ghi nhớ, “Cải” tức là thay đổi, thay đổi từ bộ phận,
“Biến” là thay đổi cái toàn thể, “Chuyển” là chuyển động của toàn bộ sinh mệnh
của một thể hệ và “Hóa” chuyển hóa các sinh mệnh, bộ phận của tầng cảnh đấy. Cải
Biến Chuyển Hóa, bốn mức độ, không phải là điều có thể dễ dàng diễn ra được, nó
còn liên quan đến các tầng thứ khác nhau, sự liên đới các tầng thứ Pháp lý với
nhau, quan hệ giữa một sinh mệnh với một tầng thứ đấy hết sức khó khăn.
Với anh em, thì nên hiểu
thế nào? Pháp có thể “Lễ nghĩa viên mình” là bao gồm “Cộng đồng tinh tấn”
tức là tất thảy các sinh mệnh từng lớp từng lớp, của các từng tầng thứ đột ngột
cùng đi lên tức là Cải Biến Chuyển Hóa, bốn mức đấy thì đó là điều vĩ diệu vô
tận. Nói thì mọi người sẽ thấy hơi lý thuyết và bề ngoài nhưng mọi người về sau
càng ngộ, sẽ càng thấy điều này hết sức lớn lao. Còn câu cuối cùng, “Tiền trình
quang minh” tức là tương lai sắp tới, cái tiến trình của tương lai sắp tới sẽ
cực kỳ sáng rỡ. Lúc đấy mọi sinh mệnh trong Pháp đều sẽ có chuyển hóa hết sức
lớn lao, của quá trình Cải Biến Chuyển Hóa này, mọi người thực sự có thể thấm
được. Bởi vì Cải Biến thuộc về Mệnh, Chuyển Hóa thuộc về Tính, Tính Mệnh ở mỗi
tầng đều đang thay đổi, Tính Mệnh của mỗi con người đều đang thay đổi. Mỗi con
người ở trong bản sự là con người đều có Tính Mệnh của mình, Tính Mệnh ở bề mặt
này cũng thay đổi, thay đổi dần dần trên mọi phương diện.
Nhân gian này rất thực,
đau khổ quá thực tại, nhân gian quá thực tại, mọi vấn đề lợi ích, danh vọng đều
thực tại, phải làm sao bây giờ? Nếu như mọi người đi trên con đường tự mình,
mọi người đã từng sống cuộc sống nhân gian này, thực ra không có lối thoát ở
trong đấy, chỉ có điều lúc thì chìm vào điều này, lúc thì chìm vào điều kia, cứ
liên tục như vậy, liên miên bất tận. Mọi người đã tu luyện rồi, đến một mức mọi
người nhìn lại thì sẽ thấy cuộc sống trước khi theo Phật là hết sức đau khổ,
hết sức chìm đắm.
Nên mới nói là ngày Sư
Phụ ra đời là ngày mà Pháp đến thế gian này, bắt đầu một tiến trình mới chuẩn
bị, cho đến năm 1992 Pháp được chính thức truyền ra, năm 1996 Chuyển Pháp Luân
chính thức được in. Đấy là quá trình, những mốc các sinh mệnh đang đồng loạt đi
vào quá trình gọi là "Cộng đồng tinh tấn". Tức là tất thảy mọi sinh
mệnh ở các tầng thứ cùng thay đổi, cùng Cải Biến Chuyển Hóa, Tính Mệnh cùng
thay đổi, và tiến trình tương lai của mọi sinh mệnh đang cùng một lúc thay đổi,
nhân gian vốn đã thay đổi. Cho nên ngày này vô cùng thiêng liêng. Mọi người học
Huyền Thuật biết độ số tính theo năm rất quan trọng, chẳng hạn 20 năm truyền Pháp là một mốc mới, từng năm đi
qua, năm này qua năm khác là
từng mốc mới. Từ lúc Sư Phụ sinh ra mỗi năm mỗi năm, đến mỗi nhịp, đây là mỗi
nhịp của tiến trình toàn bộ nhân gian thay đổi, toàn bộ sinh mệnh thay đổi.
Thái độ của sinh mệnh đối
với Chính Pháp quyết định sự tồn tại của sinh mệnh ấy trong vũ trụ mới. Tất
nhiên việc tôn kính Sư Phụ và phụng sự Chính Pháp đến đâu, là tùy thuộc vào
tầng thứ của mỗi người. Bởi vì tầng thứ khác nhau thì tôn kính ở các mức khác
nhau và cũng phụng sự ở các mức khác nhau. Đấy chính là vị trí mọi người đặt
định, trong tiến trình mọi người tu luyện, cảm ngộ Sư Phụ và Đại Pháp.
Đến cả các Giác Giả và
các Linh Thần cũng cần chuyển hóa qua mọi người và qua việc mọi người đắc Pháp.
Tôi nhắc lại là Đại Pháp là vĩ diệu vô cùng, Ơn của Sư Phụ là không thể đếm kể,
mọi người hãy nhớ kĩ điều này. Đại Pháp tác động đến mọi người, chủ yếu tác
động vào phần chuyển hóa, là phần Tâm, trong bài Pháp Luân Đại Pháp, Sư Phụ có giảng 2 câu:
Pháp Luân Đại Pháp
Công tu
hữu lộ tâm vi kính
Đại Pháp vô biên khổ tố chu
Đại Pháp vô biên khổ tố chu
1992 niên 7 nguyệt 24
nhật
(Dịch)
Pháp Luân Đại Pháp
Việc tu luyện có đường
Tâm là trực chỉ
Đại Pháp thật vô biên
chính là thuyền.
Mỗi điều mọi người đang
vượt qua ở trong các đau khổ của cá nhân mình, đau khổ ở mọi tầng mức, một chấp
trước nhỏ nhất cũng liên quan đến đau khổ. Chấp trước nhỏ nhất cũng liên quan
đến nghiệp lực, chấp trước ở mọi mức đều liên quan đến nghiệp lực ở mọi mức,
chấp trước và nghiệp lực đấy chính là những bất hạnh, đau khổ. Mọi người có cảm
nhận được hay không thì nó vẫn là như vậy, dẫn mọi người từ đau khổ này sang
đau khổ khác. Đau khổ này không phải hiểu theo nghĩa nhân gian là cảm giác đau
khổ, khóc lóc, mệt mỏi, đau đớn. Đấy chỉ là một hình dạng của đau khổ, đau khổ
có rất nhiều hình dạng. Bị trượt ra khỏi bản nguyên sống cuộc sống không phải
là mình, bị trôi dạt trong các chấp trước, đấy là cực kì đau khổ. Người nào
càng đi trên con đường đấy, càng hiểu thế nào là đau khổ.
Trong ngày sinh nhật Sư
Phụ, tôi nhắc lại, đây là ngày rất đặc biệt, đặc biệt với tất cả mọi sinh mệnh
ở trong nhân gian. Thêm một năm nữa, một niên kì mới, trong cái nhịp 365 ngày
mới, thì đây chính là nhịp mới của nhân gian, toàn thể sinh mệnh đang ở trong
quá trình "Cộng đồng tinh tấn", tức là cùng một lúc mà tinh tấn. Mọi
người càng cảm ngộ Sư Phụ, cảm ngộ Đại Pháp, mọi người sẽ thấy là các sinh mệnh
cũng đang chuyển hóa lên một mức mới. Những mốc thế này là rất hiếm, bởi vì
365, 366 ngày thì mới xảy ra một lần, đó là các mức độ nâng nhân gian lên một
mức nhất định, đây chính là thời khắc rất trân quý. Trong ngày này hãy thật sự
cảm nhận, thật sự trân trọng, thật sự tôn kính, mang Ơn Sư Phụ và Đại Pháp, cảm
nhận sự sâu sắc ở trong lòng bằng toàn thể sinh mệnh của mình cùng một lúc, từ
vi quan nhất đến lớn lao nhất. Hãy cảm nhận điều này thật rõ. Đây sẽ là một quà
tặng của Đại Pháp đến mọi người, “Cộng đồng tinh tấn/ Tiền trình quang minh”
điều đang chờ đợi mọi người.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.