"Nếu tôi không thấy dấu
đinh ở tay Người, nếu tôi không xỏ ngón tay vào lỗ đinh
và không đặt bàn tay vào cạnh sườn Người, tôi chẳng
có tin"
"Ðặt ngón tay vào đây, và hãy
nhìn xem tay Thầy. Ðưa tay ra mà đặt vào cạnh sườn Thầy.
Ðừng cứng lòng nữa, nhưng hãy tin"
Trong Kinh Thánh Tân ước, Phúc Âm John, có một đoạn kể chuyện sau khi Đức Jesus hồi sinh rồi, mà các tông đồ còn chưa tín hẳn điều đó:
"Một người trong Nhóm Mười Hai, tên là Tôma, cũng gọi là Ðiđymô, không ở với các ông khi Ðức Giêsu đến. Các môn đệ khác nói với ông: "Chúng tôi đã được thấy Chúa!" Ông Tôma đáp: "Nếu tôi không thấy dấu đinh ở tay Người, nếu tôi không xỏ ngón tay vào lỗ đinh và không đặt bàn tay vào cạnh sườn Người, tôi chẳng có tin".
Khi đọc đến đây anh bỗng nghĩ về sự này: khi nghe tin Đức Jesus bị đóng đinh, điều đầu tiên họ nghĩ là gì nhỉ? Anh chỉ muốn nghĩ đến điều này: có ai trong đó đã ngân vang trong đầu tiếng nói, "Thày bất tử, Thày sẽ hồi sinh từ cõi chết để xướng danh Cha của Người." Có ai dám tin vào phép màu của Đấng Hằng Sống, ai tìn vào lời Thày mình đến thế nhỉ?
Không ai, đáng buồn thế. Anh chẳng muốn nghĩ Đức Jesus đã nghĩ gì. Có thể Ngài cũng như anh.
Lời của ông Tô-ma mới thật buồn: "Nếu tôi không thấy dấu đinh ở tay Người...tôi chẳng có tin." Nếu không thấy cái chết của Người, ngươi không tin Người hồi sinh, Người Hằng Sống? Ngươi tin nỗi sợ hơn điều cao quý, sức mạnh nhân gian hơn Thánh Thần, cái chết hơn là Sự Sống? Ngươi tin vào nỗi yếu đuối nơi ngươi hơn điều hùng cường từ bầu trời cao?
Đoạn tiếp trong Kinh Thánh thật tuyệt vời:
Tám ngày sau, các môn đệ Ðức Giêsu lại có mặt trong nhà, có cả ông Tôma ở đó với các ông. Các cửa đều đóng kín. Ðức Giêsu đến, đứng giữa các ông và nói: "Chúc anh em được bình an" Rồi Người bảo Tôma: "Ðặt ngón tay vào đây, và hãy nhìn xem tay Thầy. Ðưa tay ra mà đặt vào cạnh sườn Thầy. Ðừng cứng lòng nữa, nhưng hãy tin". Ông Tôma thưa Người: "Lạy Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con!" Ðức Giêsu bảo:
"Vì
đã thấy Thầy, nên anh tin.
Phúc
thay những người không thấy mà tin!"
"Các cửa đều đóng kín" - Vì sao thế nhỉ? Để phép lạ của Đức Giê-su viên toàn, hay do lòng oán thán nghi ngại của những tông đồ hoảng sợ đa nghi?
Nhưng Ngài đã đến và đứng giữa các anh, với lời chúc cho nỗi sợ cực nhọc của anh em. Có điều gì thiện lành và tinh tế đến thế, Ngài bảo ông Tô-ma đặt ngón tay lên những vết thương mà vì anh em, vì nhân gian Ngài đã chịu. Những vết thương anh em sẽ không bao giờ hiểu.
Đừng cứng lòng nữa Tô-ma, phải đấy, vì khi biết đó là Thày rồi ngươi vẫn không tin. Có chạm vào vết thương đó rồi ngươi vẫn không tin. Vì ngươi đâu có tin vào Thày, đâu tin vào Chúa Cha, đâu tin vào điều thiêng liêng nào!
Tô-ma, những ngày lang thang trong nhân gian ngươi có buồn không? Đi đến tận Ấn Độ để trốn tránh sự yếu đuối nơi mình, hòng tìm lại chút Thần khí đã không bao giờ có nữa, ngươi có sợ không? Ngươi có thấy mắt Thày dõi theo ngươi không?
Tô-ma, vào giây phút ngươi muốn đặt ngón tay vào vết thương của Người, ngươi nghĩ gì vậy, có hồi hộp không, có sợ hãi không, có hưng phấn không? Có thấy phấn chấn rằng mình sắp chứng minh được sự Chết và sự Sống? Thày bảo ma quỷ đã chết rồi, chúng đã chết. Thày bảo Thày hồi sinh, Thày sẽ Sống. Thày bảo Thày là Con Thiên Chúa, Thiên Chúa gọi Thày là Con.
Đức Jesus đã bảo, vì đã thấy Thày, anh tin, Phúc thay cho những kẻ không thấy mà tin.
Đúng vậy đấy, Phúc thay cho những kẻ không thấy mà tin.
Còn ngươi?
Có muốn đặt ngón tay vào vết đinh trên thân Thày?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.