(...)
1. Này, ta lại nói với anh em, sở dĩ khiến anh em vướng khổ, là để anh em biết sự khổ; lại nữa, biết sự khổ đích thật là gì sẽ có thể dám phó xuất cho Thiên ý; nhưng này, kẻ thấy Thiên ý là Khổ, kẻ ấy không phụng được Thiên ý.
2. Thật, khiến cho anh em vướng khổ, nhưng không để cho anh em nhiễm Khổ, vì chúng ta biết anh em không chịu được; nhưng có nhiều người nọ không chịu được Thiên ý, thành ra người ấy nhiễm Khổ.
3. Thế là người thấy Thiên ý là Khổ, thì cho Thiên ý là sai lệch; kìa, họ mà không thấy Thiên ý là sai lệch, thì không chịu nổi: vì khi ấy thành ra họ là sai lệch.
4. Cũng có người trốn tránh Thiên ý ấy, nói chuyện tội lỗi và trả nợ; này người đó không biết điều thực Khổ; người ấy cũng sẽ nhiễm Khổ.
5. Thế là cũng như ta đưa chiên ta đến thế gian rồi đưa về nước Trời, các vị ấy đưa các anh em đến con của con người, con của con người thấy Khổ, mà anh em không thấy Khổ.
6. Thật, anh em không thấy thực Khổ, chỉ có con của con người nhiễm Khổ; nếu con của con người khiến anh em nhiễm Khổ, thì các vị ấy liền đưa anh em về, chỉ thế anh em mới về được Trời.
7. Thế thì con của con người ở lại, trả con người lại cho con người; nhưng thế thì con của con người từ đó chỉ biết mình là mình, không biết mình là anh em; nên ta nói cái gì của Chúa Cha thì trả lại Chúa Cha.
8. Ta chịu Khổ cho chiên ta về, nhưng phải cho chiên ta thấy điều Khổ đó mà nguyện về; nhưng kẻ nào không thấy điều chịu hộ đó sẽ chỉ tự thấy chỉ mình là Khổ, kẻ ấy cũng không đưa về được, kẻ ấy đã nhiễm Khổ mất rồi.
9. Trong anh em có người lụy tình, có người hám danh, có người tham tiền, vậy nên gây lỗi; vậy mà tội lại sẻ cho các vị ấy, nhưng anh em lại thấy mình không chịu lỗi ấy là vì mình không đáng chịu; ta lại nói với anh em thế này: nếu thế anh em không đón được Thiên ý, thật vậy, trước sau gì cũng nhiễm Khổ.
(....)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.