Cười đi
Sáng nay anh lại nghĩ, và rồi lại đi trên
những con đường xương trắng, nơi các con anh nằm tung tóe trong hình hài
tan vỡ, vụn nát và khổ đau. Anh nghe thấy tiếng chúng khóc và cười từ sâu thẳm lòng đất, đâu đó
xen với tiếng la hét và gào thét từ bụi bặm, có cả trong gió và cỏ cây. Anh
tưới lên những nền đất buồn bằng nước mắt, nước mắt của anh bằng máu, có thể là dòng máu chúng chối bỏ.
Rồi anh dựa mình vào một vách đá, nơi những người u oán đập đầu đến chết, những mảnh não cay độc văng tứ tung trên những nhành hoa đợi nắng, còn vương lại chút lấp lánh của đời nổi trôi.
Rồi anh dựa mình vào một vách đá, nơi những người u oán đập đầu đến chết, những mảnh não cay độc văng tứ tung trên những nhành hoa đợi nắng, còn vương lại chút lấp lánh của đời nổi trôi.
Em ơi, nếu ngày sau em
có thăm anh lần nữa, đừng khóc nhé, đừng khóc. Đừng khóc vì ở nơi đây anh đã
lặng nghe đủ cả oán than, và vô vàn những lời lảm nhảm bất tận đầy mê muội và chấp trước, anh đã đánh đổi quá nhiều để cứu vãn những sinh mệnh không
thể đổi thay.
Anh không quan tâm mình nhận được gì, chỉ quan tâm đến điều mình
phụng sự, vì thế em đừng khóc. Tiếng khóc lăng nhục anh. Đừng xem anh đáng giá bằng
tiếng khóc.
Nên em hãy cười lên khi đi dạo trên con đường xương trắng, nơi anh vẫn lại qua, vẫn âm thầm sáng trưa chiều tối đào những ngôi mộ và đưa tiễn từng sinh mệnh héo mòn.
Nên em hãy cười lên khi đi dạo trên con đường xương trắng, nơi anh vẫn lại qua, vẫn âm thầm sáng trưa chiều tối đào những ngôi mộ và đưa tiễn từng sinh mệnh héo mòn.
Hãy cười lên em, vì nơi đây thiếu một niềm vui đích
thực, nơi đây thiếu ánh sáng của đức tin và thanh thản. Anh sẽ không gặp em đâu. Anh sẽ vẫn đi đào những
ngôi mộ và trồng thêm những bông hoa, vẫn dọn dẹp từng vách đá ngông cuồng.
Hãy đến thăm anh bằng nụ cười buổi sớm, lúc bình minh đánh dấu mặt trời, và trong tim em là đức tin nồng nhiệt, trong đầu em là pháp lý viên minh. Hãy giúp anh bằng ánh sáng xua tan màn đêm, dọn đường cho ngày mai sắp đến.
Đến với anh đi, bằng nụ cười.
Chỉ bằng nụ cười
Hãy đến thăm anh bằng nụ cười buổi sớm, lúc bình minh đánh dấu mặt trời, và trong tim em là đức tin nồng nhiệt, trong đầu em là pháp lý viên minh. Hãy giúp anh bằng ánh sáng xua tan màn đêm, dọn đường cho ngày mai sắp đến.
Đến với anh đi, bằng nụ cười.
Chỉ bằng nụ cười
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.