1. Mặt trời sắp lên rồi em ạ, những ngọn núi cũng sáng bừng. Đám mây đen nhờ nhợ đã rút xuống một khe đất nứt nẻ, những kẻ chạy trốn bị đày lại địa ngục một lần nữa. Nơi chúng ta sẽ sống là một bình nguyên, đó là những dải dài rộng. Đôi chân chúng ta bước trên những ngọn gió, mắt chúng ta ngắm nhìn biển lớn và bầu trời. Em có thấy bình minh không? Những tia sáng mặt trời đang làm phục sinh mảnh đất Thần Tiên ấy.
2. Đi vài bước nữa là bình minh, em có thấy không? Ta đã chờ đợi điều này khi những kẻ mượn danh Thần tụng ca đời sống gieo rắc lên Mặt trời những hạt tăm tối gai góc. Vài ngón tay anh cho đến trước khi bình mình trở lại còn run rẩy vì phải chống đỡ những ngọn núi lớn bị chúng đào lên, đảo lộn. Anh đã nhận lấy Ơn Phép từ Người để phục dựng lại những đỉnh núi Thiêng. Chính Phép từ tay Người đã tẩy rửa những đám bùn đen đang chực dâng lên từ địa ngục. Địa ngục đã khép cửa lại. Tiếng gào thét của những kẻ bị lôi xuống A Tỳ được tiếp nối bằng tiếng tụng ca của Ban Sáng. Những cơn gió lành đã về. Những đám mây mang sự sống cũng tìm về. Tất thảy sáng bừng muôn dặm. Những ngọn núi ấy có đường dẫn tới Mặt trời. Em có thấy không?
3. Người ban cho chúng ta sự sống ấy, người ban cho chúng ta mảnh đất này. Mặt đất và Sự sống đều bừng sáng vì được ban cho chúng ta. Những cây quả trái ngọt từ trên Trời rơi xuống và mọc trên Đất. Những dòng sông trồi lên màu cầu vồng, chảy trôi qua thung lũng lấp lánh. Em có thấy không? Nơi ta sẽ sống là một mảnh đất Mặt Trời.
4. Còn vài bước nữa là tới Bình Minh. Nhanh lên em. Người đã bảo chúng ta rồi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.