Phẫn Nộ Đại Tôn Giả
Thứ Sáu, 21 tháng 10, 2016
Ánh Trăng và Mặt Trời
Để anh kể em nghe chuyện này. Đó là trong một giấc mơ. Anh gặp Ngài Methas Ánh Trăng và Ngài Methas Mặt Trời trên một đỉnh núi. Hai vị ấy ngồi đối diện nhau, gương mặt đẹp lạ lùng. Mỗi người đều ngồi trên một bệ đá. Một chân họ co lên, một chân họ thả xuống, hai bàn chân đều hướng lên trời.
Mắt Ngài Methas Ánh Trăng mở to, dường như Ngài vừa mở to mắt vừa chặn đứng hơi thở, Bàn tay Ngài di chuyển như điệu múa. Tuồng như hai cánh tay căng hết cỡ, mà thu rất nhanh về tâm. Khi cánh tay Ngài duỗi ra, cơ bắp Ngài cuồn cuộn. Khi Ngài thu tay vào, hai bàn tay như hai vệt sáng đặt lại trước tâm. Ánh mắt, những động tác như điệu múa, không gian quanh Ngài đặc quánh, sáng mờ màu lạnh nhạt.
Ngài Methas Mặt Trời nhắm hờ mắt, chừng như một nửa, cũng ngồi như Ngài Methas Ánh Trăng. Hai bàn tay Ngài như đốm lửa, mỗi động tác của Ngài đều lấy hai bàn tay làm chỉ hướng, lúc nào cũng đang căng ra hết sắc theo lực của bàn tay. Anh thấy khi Ngài hít mà không hít, hai bàn tay như đẩy vào nhau đến tận lực, khi Ngài thở mà không thở, hai bàn tay cũng dính chặt vào như như cố đẩy nhau ra. Khi Ngài đưa tay lên Trời, hoành ngang Tay, uốn lượn trong gió, hai bàn tay lúc nào cũng đều đẩy ra xa, tuồng như hai mặt trời cứ muốn sáng bừng mà vượt đi mất.
Hai Ngài ấy nhìn anh mỉm cười. Anh dường như nghe thấy thế này:
"Ngươi hiểu yếu quyết đó chứ?"
Anh lạy tạ chưa kịp trả lời, đã thấy ngọn núi biến mất, trước mặt là một Đài Sen lấp lánh, trên cao có Rồng lớn bay lượn.
Đến đó thì choàng tỉnh. Tỉnh giấc anh vẫn thấy trên tay mình có một đài sen rừng rực ánh hoàng kim. Tay kia phát ra màu sáng nhạt.
Vậy là anh có thể đưa cả hai xuống cho em rồi.
Nghĩ đến đó anh thật lòng mãn nguyện.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.