Phẫn Nộ Đại Tôn Giả

Phẫn Nộ Đại Tôn Giả

Thứ Tư, 26 tháng 10, 2016

Tam Nhẫn Pháp

1. Có ba điều thực về bản thân anh hay nói ra: thực dụng, thực tế, thiết thực. 

Anh đúng là thực dụng, vì điều gì thật tốt mà chính anh nghiêm túc thực thi thấy là tốt, anh sẽ làm.

Anh không tin tưởng những lời hứa, anh thích nhìn vào hành sự, vì thế anh không thực tế không chịu được.

Cái gì không cần đem vào đời mình, cũng như đời mình không cần đến những thứ mang tính tiêu cực phá hoại, anh cũng bỏ đi, do đó anh quen thiết thực, không thích phù phiếm.

2. Có ba điều chịu anh luôn ca ngợi và dám sống: chịu khó, chịu khổ, chịu nhục.

Chịu khó anh chẳng ngại. Cần làm thì làm đến cùng. Một năm, mười năm, cuộc đời này? Hễ anh đã biết là tốt, anh chẳng ngại gian khó gì cả.

Khổ anh cũng không ngại, anh chịu được. Nghèo anh không sợ. Mệt anh không sợ. Đau đớn anh không sợ. Vì anh từng ngày một đều cố vắt kiệt những tâm cảm tiêu cực, tham lam, ích kỉ, trốn tránh.

Anh cũng chịu được nhục nhã. Từng có lúc anh không chịu đựng được sự hiểu lầm và bôi bác, công kích. Nhưng anh đã chịu được. Bằng cách cắn răng sống theo pháp lí mà anh tin tưởng.

3. Có điều này lâu lắm anh không muốn nói ra, nhưng nhìn vào ánh mắt em từ rất xa anh lại thấy nên nói. 

Có thể em ngờ vực anh, có thể em khinh bỉ anh, có thể em oán trách anh. Vì gì nhỉ?


Mọi chuyện anh đều chỉ có thể căn cứ vào pháp lí mà anh tin theo. Từ đó mà anh nhận định. Vì cái thực trong mình, anh chỉ đong đếm xem mình có làm được theo pháp lí hay không. Vì cái chịu trong mình, anh không ngại sứt đầu mẻ trán, không ngại bị bôi nhọ và thương hại bởi chính những người lẽ ra phải sát cánh với anh nhất.

Nếu em không giống anh, em sẽ không tin anh. Những điều thực-chịu mà anh đã đi qua là những gì anh đánh đổi để dám sống như pháp lí mà mình tin. Có một sự giả dối khi con người lấy pháp-lí để ngụy biện cho điều thôi đẩy mình - anh dám trả giá bằng sinh mệnh để không phần sinh mệnh nào trong anh chia cách Đức Tin và Pháp Lí.

Nếu em định nói, mỗi người có một con đường riêng,

thì đơn giản chỉ là, em hãy đi con đường mà em tin. Đi đi.

Nhớ đừng bật khóc.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.