Có một chuyện nhỏ nhỏ, anh nói ra kẻo quên.
Mỗi cuốn sách là rất nhiều điều đứng sau. PT cũng vậy. Chỗ rất lớn của PT không dễ gì thấy. PT giống như một vạn con mắt nhìn ra từ một nơi, chiếu tỏa khắp. Kẻ không ứng với tiêu chuẩn ấy thì đã lập tức quay lưng, có thể giờ vẫn quay lưng. Kẻ đáp ứng tiêu chuẩn phức nhãn có thể ngồi lại thuần thành mỉm cười. Cũng có kẻ giấu giếm sự mù lòa - Mặt trời biết cả.
Một vạn con mắt nhìn khắp các cõi, chân tướng sự vụ, hình tướng các cõi đều hiển hiện. Chính người có một vạn con mắt ấy cũng thay đổi: lời nói, cử chỉ, hình dạng. Ai chưa cải sửa thì là vì chưa đủ viên đắc. Chưa đủ tức là: có thể đủ.
"Ta chia cho mọi người ánh sáng, đừng đáp lại bằng bùn nhơ" - Mặt trời bảo anh vậy.
"Người chỉ muốn thấy thứ mà dục vọng của họ cho họ thấy, sẽ không thấy Mặt trời" - một nửa của anh bảo anh vậy.
Anh đã khóc khi thấy những kẻ tự chọc mù mắt. Anh đã muốn họ bay lên nhiều tầng mây, chứ không phải là đọa đày.
Ngày ngày, tháng tháng, năm năm
Hàng ức triệu năm....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.