Phẫn Nộ Đại Tôn Giả

Phẫn Nộ Đại Tôn Giả

Thứ Năm, 14 tháng 1, 2016

Đi dạo

Có phải nếu những cơn gió nặng hơn sẽ ngã xuống? Anh không chắc nữa. Có thật chúng có một định mệnh phải bay từ nơi này sang nơi nọ, phải đi lên bầu trời rồi sà xuống đây trên bàn tay anh? Có một định mệnh mơ hồ nào buộc núi cứ cao lên mãi mòn mỏi, những dòng sông chảy hoài rồi biến mất, biển cứ mênh mông và cô độc để rồi băng giá? 

Anh không thể nói ra điều đó, những bí mật nằm ngay trước mặt chúng ta. Vì thế anh điềm nhiên dạo bước, lâu rồi không thấy những kì hoa dị thảo độc địa, mới hay tin rằng nhân gian đã đổi khác, phía những ngọn suối không còn đục màu, và xa xa là một rừng cây đâm lộc xanh đến nao lòng. Mặt trời ở một phía khác, khó thấy đâu là mặt trăng, ngày cứ như bất tận vì không còn bóng đêm và sự mù lòa nào. Anh gặp rất nhiều người, họ đều được mở sẵn con mắt thứ ba, những ánh nhìn đều thân thiện tuyệt vời, như xuyên qua tâm khảm và cảm nhận sự khoan dung của toàn bộ trời đất, và cao hơn nữa là những tinh hà xa xôi. Anh chìa tay ra khi họ quỳ xuống bái lạy, nâng đỡ họ dậy và kịp nhìn thấy sau lưng họ là vô số những tinh cầu rạng rỡ.

Rồi anh lại đi. Bước chân chầm chập như nhịp cỏ chạm vào nhau mỗi khi có cơn gió nhẹ, như đi thuyền trên một biển mênh mông. Ở phía xa là hòn đảo, tự đó một lâu đài bằng vàng ròng lóng lánh ánh ngọc bích. Nhưng anh đã thấy lòng mình nặng trĩu vì một điều gì đó thiêng liêng. Anh thấy bàn tay của Ngài ở phía rất xa đang vẫy gọi. Anh vội trở về nơi Ngài muốn anh đi. Bước chân anh hối hả và như có lửa đỏ rực lên mỗi khi anh chạy. Anh cứ chạy cho đến khi cầu vồng hợp thành một quang ảnh chói lóa của mặt trời, mà không biết đó có phải là Mặt trời hay là Mắt Ngài nhìn anh. 

Rồi Ngài ban cho anh một đôi cánh và anh bay lên trên những ngọn núi. Những ngọn núi say sưa ca hát, những vị Thần núi quỳ xuống khi anh bay qua, họ ngân nga tiếng vọng của triệu triệu năm còn đọng lại. Anh đi qua hàng vạn rừng cây đồi núi sông suối dân tộc. Cho đến khi chạm vào tay Ngài và đột nhiên hóa thành một Mặt trời. 


Dưới kia là các dân tộc. 

Trên này là hạnh phúc được phụng sự cho sứ mệnh tỏa phát ánh sáng dẫn đường.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.