Mỗi ngày cùng thở với con người, anh thấy rất mệt, nhưng ý chí quyết liệt vẫn thúc bách anh phải đi tiếp. Điều khiến anh muộn phiền hơn nữa chính là nhân tâm, dẫu có ban cho con người điều gì và tin tưởng khuyến khích họ đến đâu, họ vẫn chỉ có thể là họ
Gieo một hạt từ bi vào đất khổ ải, con người vẫn cứ mê lầm mà lạc lối
Anh chỉ có thể đặt niềm tin vào những con người ngày ngày vẫn đang trên con đường chiến thắng thế gian, bất chấp những bóng đêm kinh hoàng trong chính mình mà vượt lên, cắn răng chịu đựng mà bước tiếp
Họ lăn lộn trong bùn mà không từ nan, đặt sinh mệnh vào chỗ cao thượng mà nỗ lực, làm việc ngày đêm không quản ngại, sẵn sàng đối diện với gánh nặng lớn lao chướng ngại mịt mùng của đời
Thế nên bao nhiêu điều đen tối lừa dối của đời không chạm được vào chéo áo họ
Trong họ dẫu còn bao nhiêu nhân tâm anh cũng cho rằng sẽ tan biến
Em thì sao?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.