Sự sự thế gian, cho dù anh có lao tâm khổ tứ, thì vẫn là còn xem nhân tâm của những người liên đới đến đâu, có thể theo hay sẽ thành cản đường. Chưa một phút giây nào anh nản chí, sương gió mưa nắng anh vẫn có thể lặn lội, băng qua cái thế gian bão bùng chưa từng chùn bước
Nhưng khi băng qua cái vực thẳm nhân tâm phàm tục, nhìn con người lặn lội lôi kéo vì bì bõm trong dòng nước bẩn anh lại có lúc khựng lại. Điều Cha anh nói với anh rằng, "con người là con người", thật là nặng nề cho dù biết bao thời gian anh đã quen gánh lấy trái đất này trên vai
Tuy vậy, dù thế gian tăm tối đến đâu hoăc nhân tâm nhơ nhớp đến đâu, anh biết chưa một sinh mệnh nào muốn cản bước anh cả. Điều cần thực thi chính là cần phải thực thi, nhất định anh sẽ làm bằng được, và nhất định sẽ làm được, chắc chắn làm được
Vậy nên em hãy bặm môi cắn răng mà làm cho tốt, đưa Tâm sáng băng qua biển khổ, mà lấp lánh như vàng ròng, rực rỡ hơn MẶT TRỜI, em nhé!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.