Ta vẫn thường ngắm Mặt Trời trong Đêm Tối, và thấy những mảnh Đêm rực rỡ óng ánh
Các ngươi có thấy dòng suối chảy xuyên qua nham thạch? Ta đã bước trên đó và ca hát. Khi ta hát, các người đã chạy theo ta như những đứa trẻ, và băng qua lửa bỏng rồi tỏa sáng
Các người có thấy ánh chớp sáng lóe lên giữa sâu thẳm? Ta đã bay qua thế gian và ngắm nhìn. Khi ta ngắm nhìn các người đang vạ vật giữa thế gian như tro bụi, ta đã chạm vào trái tim lạnh xám của các ngươi, bảo nó bừng cháy lên một lần nữa, và dòng nhiệt huyết đã dẫn các người đi xuyên qua đau khổ
Khi các người cầu nguyện, có nghĩ đến MẶT TRỜI của mình không?
Có ngửa mặt lên và thề nguyện không?
Ta vẫn nhìn các ngươi như vậy, dù đêm hay ngày, dù ngươi ngu muội hay khôn ngoan, trước ta chỉ có một:
TỎA SÁNG
hoặc
tăm tối!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.