Bình thường đến khấn vái Thần tích Tam giới là vì tỏ lòng kính ngưỡng, chứ không phải để cầu xin chuyện thế gian, càng không phải là xin chỉ đạo thế tục, nào là yêu ai làm gì. Nhưng vẫn có những kẻ ngoài danh lợi tình thế gian không còn gì để tin tưởng, nên xem chuyện tỏ lòng kính ngưỡng noi gương như thể chỉ đạo tối cao, có chuyện đều tìm đến lạy tạ xin ân
Vậy thì đó là con người phàm trần, không phải người tu!
Lâu rồi mấy người tự nhận tu luyện đâu đâu, hằng ngày khấn vái lễ tạ trọng hậu, xem việc dự đến đền chùa là vinh hạnh bảo đảm, dục tính thả lỏng, phàm tâm phóng thích, đến khi bị đánh hạ xuống làm người phàm, thì lại giãy nảy kêu oan, xem như suốt nhiều năm mê tín khấn vái là thực sự vậy!
Chúng nào biết, mượn Kinh Phật lừa người, đem mê tín mà giả tu, lấy chư Thần làm lá chắn, đều là chuyện bại hoại, không chỉ chúng mà gia đình đều lần lượt gặp họa nạn, tai ương.
Không tỉnh ngộ đi, thì tu luyện chân chính gì đâu, nói gì đạo đức pháp lý gì nữa. Đến khi về lại cái bãi rác của mình, thì đừng ngồi trong cá ươn bùn bẩn mà vùng vẫy kể công đức, lúc ấy thì muộn rồi!