1.
Khi Đức Thích Ca rời thế gian, khi ấy đệ tử của Ngài là Ma ha Ca Diếp đang dẫn tăng chúng đi truyền giáo. Mấy ngày sau có người báo cho Ma ha Ca Diếp biết. Tất cả bọn họ đều khóc thương vô cùng. Chỉ có một Tỳ Kheo trẻ thấy tất cả mọi người khóc thương liền bảo: "Khi đức Thế Tôn còn tại thế, mọi hành động đều phải bó buộc trong phạm vi giới luật, mất quyền tự do, ngày nay đức Thế Tôn đã diệt độ, từ đây trở về sau sẽ được tự do hành động, không bị giới luật ràng buộc."
Thế là Ngài Ma ha Ca Diếp liền triệu tập Đại hội kết tập lần thứ nhất để thống nhất giáo lí, kim ngôn của Phật.
Anh Tỳ Kheo trẻ kia có đáng trách không?
Trong Đại hội đó, ông A Nan, đệ tử trung thành bậc nhất, luôn đi theo hầu Phật lúc Ngài giảng bài và ghi nhớ mọi lời giảng, bị trách rằng: BIẾT Đức Thích Ca có thể không diệt độ mà ở lại nhân gian lâu hơn để phổ độ, vậy mà không xin Ngài ở lại.
Ông A Nan bảo, ấy là ma quỷ che mờ tâm trí mình.
2.
Con người là con người. Người đang tu thì vẫn mang thân phàm xác thịt, vẫn sống như một mớ máu thịt xương da di động và sống để được tuân theo máu thịt da xương ấy.
Khi gặp được Thánh Nhân, người ấy nói cho con người rằng, các ngươi cao quý hơn thế. Có kẻ gục mặt xuống đất tiếp tục tìm kiếm xác thịt. Có người cười khẩy. Có người quỳ xuống xin được theo.
Nhưng xin được theo thì đã sao? Vẫn là máu thịt ấy, nghe đến giới luật, tôn nghiêm, nghe đến đời cao quý khổ hạnh bèn không chịu nổi, oán hận, ác ý.
Thích Ca có biết A Nan như thế không? Có biết anh tỳ kheo trẻ trung kia nghĩ thế không?
Có chứ!
3.
Điều anh muốn nhìn, rốt cuộc, là xem những người đó có làm được điều đúng tốt mà anh mong mỏi ở họ không. Đã có những kẻ không chịu nổi giới luật khắt khe mà phỉ báng hãm hại Phật. Đã có cả đệ tử của Ngài mong Ngài sớm ra đi.
Thì anh sao cầu mong mình có điều tốt hơn Ngài được?
Nhưng anh có ơn hay không có ơn với họ, lẽ nào anh cần phải nghĩ biết nữa?
Ai đáng được gì, ai đáng nhận gì, không những đã nhận, mà sẽ còn nhận.
Có việc cần làm, thì làm đi!
Có việc phải làm, thì làm đi!
Có việc nên làm, thì làm đi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.