1. Trước khi Thiện Duyên tới, thì Ác Duyên đến. Ác Duyên ấy suốt ba năm đã bị cắt sạch rồi, thì còn chờ Thiện Duyên lần lượt tới thôi. Sở dĩ có người chờ không được, là vì Phận mỏng, lại bạc Phước.
2. Cái trong mình mà cho mình Phận, gọi là Đức. Cái ngoài mình mà cho mình Phận, gọi là Phước. Người nào đến giúp mình vì Đức mà lại theo an bài mà làm Phước cho mình, người ấy thi Ơn với mình. Gặp người có Ơn mà bạc Nghĩa với họ, đó là phường phản phúc.
3. Người đến là Thiện Duyên, thì người gặp lẫn người đến đều đắc Thiện Duyên. Người đến mà mang Ơn, người ấy cũng đắc Ơn. Đó không phải là vay trả, không phải là duyên nghiệp. Đó là An Bài.
4. Những người mang Thiện Duyên rất lớn sắp tới rồi. Chỉ lo con cháu anh bạc Phước, lại bạc Phận. Nhớ rằng: Mình ở chỗ Cao, đó là Quý. Ở chỗ Cao Quý mà mê cái Thấp Hèn, đó là Đê Tiện. Đã Đê Tiện, thì còn mong được Phận gì, Phước gì. Thật là Bạc đó mà.
5. Kiên nhẫn chút nữa, một chút nữa thôi. Đến ngay đó rồi, đều là Đại Sự.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.