Thật ra, những người đi cùng anh phải rất cứng mạnh
Ở chỗ anh không có lời hứa giàu có, tiền bạc xúng xính
Không có ve vuốt ân tình
Càng không có tương lai vinh quang nào cả
Không phải chỗ của một đám người giả tạo tôn tinh nhau. Ở chỗ anh chỉ có sắt đá, đôi khi gần như cay nghiệt, lắm lúc là lửa đỏ thiêu đốt
Ở chỗ anh những kẻ bạc nhược co mình lại và chết, xác chúng đen đúa và tan ra thành vụn rồi biến mất
Ở chỗ anh những kẻ tự lừa mình bốc cháy như đuốc, gào thét và vùi trong đất bỏng
Và nữa, những kẻ dốt nát sợ hãi như thể sắp chết chìm dưới đáy đại dương
Vậy mà anh vẫn thương chúng
Như thể cát bụi cũng đáng sống
Vậy mà, chúng chẳng thể tự thương mình
Chỉ có thể là một nhúm nhân gian đen đủi và mê muội
Chết dưới một tầng đất nặng nề
À,
Còn những người nắm tay anh
Sẽ cùng anh trở về!
^^
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.