Có một chuyện rất nhỏ, con người ai cũng phạm được.
Mà phạm thế, anh nào có trách.
Nhưng con ông ấy không phạm. Vì giữ danh cho ông ấy. Vì phẩm hạnh của mình.
Điều đó làm anh xúc động vô cùng. Anh ôm nó vào lòng xoa mái đầu bạc thếch của nó.
"Con ạ,
Ta khóc mỗi khi con biết phẩm hạnh trân quý hơn nhân gian.
Nước mắt ta như kim cương,
Con chỉ cần nghe thấy là linh hồn sẽ sáng trong.
Con ạ,
Đừng gục ngã,
Ta tin con,
Tin rằng còn Mặt trời,
Con sẽ không lạc giữa con người,
Và trở về chói sáng.
Con phải nhớ, không gì xứng đáng,
Để đổi lấy điều cao thượng trong con..."
Nó mỉm cười. Lũn chũn chạy về phía anh.
Anh ôm nó đi một vòng quanh vũ trụ, chỉ cho nó những Thiên Hà.
Rất nhỏ bé,
Nhưng to lớn vô cùng ^^
Phẫn Nộ Đại Tôn Giả
Thứ Bảy, 25 tháng 11, 2017
Thứ Năm, 23 tháng 11, 2017
Là con người
Họ là con người. Con người thì anh xét thế nào?
Con người thì không có trí huệ. Trí huệ bị đóng lại cả.
Con người thì mê muội. Miễn cố sống đúng với tiêu chuẩn người tốt, thế là được.
Con người thì chỉ là máu thịt. Thân thể là huyết nhục.
Anh làm gì với đám thông minh vặt, cố làm người tốt, chỉ có máu thịt?
Xem họ là con người, chứ sao nữa?
Họ là con người, thì em không cần đối xử hơn con người. Đối xử với họ đúng là con người.
Cũng như cái gì không bằng con người, thì đừng đối xử như với con người.
Thật là đám vô dụng, phiền phức. Vậy là từng là hi vọng có thể đắc lực, tốt đẹp.
Nhưng thôi, là con người, là con người!
Con người thì không có trí huệ. Trí huệ bị đóng lại cả.
Con người thì mê muội. Miễn cố sống đúng với tiêu chuẩn người tốt, thế là được.
Con người thì chỉ là máu thịt. Thân thể là huyết nhục.
Anh làm gì với đám thông minh vặt, cố làm người tốt, chỉ có máu thịt?
Xem họ là con người, chứ sao nữa?
Họ là con người, thì em không cần đối xử hơn con người. Đối xử với họ đúng là con người.
Cũng như cái gì không bằng con người, thì đừng đối xử như với con người.
Thật là đám vô dụng, phiền phức. Vậy là từng là hi vọng có thể đắc lực, tốt đẹp.
Nhưng thôi, là con người, là con người!
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)