Nếu như con không gục ngã
Có phải con sẽ được thấy Cha
Có phải khi những đau khó đi qua
Ánh sáng của Ngài lại ôm con ve vuốt?
Có phải phép màu là khi cái đinh con lỡ nuốt
Biến thành những nốt nhạc lung linh?
Có phải Bình Minh
Là khi mặt Trời trong con thức giấc?
Con cũng rất mệt mỏi, thường đi giữa Trời chất ngất
Bàn tay lăm le ngọn đuốc soi đường
Con có lúc cũng cần được yêu thương
Khi cô độc muốn thiêu cháy mình trong tủi nhục
Con chỉ con sông hễ gặp núi là gấp khúc
Cha bảo con trôi chảy đến tận cùng
Cha bảo cứ gặp đất hãy biến thành phù sa, đừng sợ phải đi đường hình vòng cung
Đừng sợ đau đừng sợ đường dài bất tận
Con chỉ là máu thịt hay yêu và hay hận
Con có thể trở về được không?
Con từng nghĩ nếu con chết đi, con xin làm đóa hồng
Đặt trước tượng Ngài dâng phụng
Cha bảo con nếu cuộc đời này đã nguyện dâng cúng
Hãy sống như những vì sao
Phải thật cao ngạo trong Trời đêm
Phải thêm chiếu sáng trong những ngày thiêu đốt
Vâng con chưa làm được, con chỉ là ngọn nến bộp chộp
Còn chưa chiếu sáng được gì
Đã lìa tan
Thưa Cha nhưng con không muốn thế, không muốn lụi tàn
Xin Cha ban cho con lửa và ánh sáng
Đốt sạch đi những bụi trần dính dáng
Và được chiếu rọi những bước chân đi
Cho con được đến nước Chúa thần kỳ
Được úp mặt trước Đức Ngài chí thượng
Con sẽ không để bị khuất phục bởi gắng gượng
Mà sẽ kiên cường đi hết nẻo Ngài ban
Con tin con đường ấy ra khỏi thế gian
Để con được về bên Cha rực rỡ