Nực cười. Chắc vì anh hay nói với họ rằng họ đã đóng góp lớn lắm, nên họ tưởng vậy.
Chắc họ không thấy rằng điều họ làm như hạt cát. Điều họ nhận được như sông bể.
Họ hít thở mà tưởng phổi mình là vũ trụ. Không biết rằng từng tế bào trong họ đều nợ ơn người khác mà tồn tại.
Loại rác rưởi đắm mình trong trong ham mê sắc dục, anh vừa động đến đã lồng lên như thể nó vốn cao thượng thế nào đó lắm.
Ngươi chỉ như lão đánh cá tội nghiệp tham lam, đến lúc rồi Trời vứt ngươi trở về cái máng tội nghiệp của mình. Chờ mà xem!
Cái giờ nguyền rủa lên ngươi chỉ tính bằng tích tắc thôi, một cái nháy mắt đến nỗi ngươi còn chưa kịp cựa quậy.