Để bảo vệ chúng khỏi bóng đêm và tăm tối, anh đã mở mắt cho chúng, chỉ cho chúng thấy những cạm bẫy đô thị, những ma vương và quỷ dữ. Chúng ngần ngừ nhìn nhau, đợi anh quay đi, dùng con dao tư tình giết nhau. Mắt chúng hằn học, giọng lưỡi giả dối, chúng muốn lừa anh như quỷ dữ định hãm hại Đức Chúa Cha,
Nhưng anh biết đâu là lưỡi rắn, đâu là giọng người, đâu là tiếng người công chính.
Anh trừng mắt nhìn chúng, hiện nguyên hình nhưng trái tim nhơ nhớp, chực rỉ ra những giọt tình đen thắm. Anh bảo chúng: "Hãy tan đi, bề tôi của quỷ dữ." Vậy mà chúng đã từng là hồng bảo ngọc, lam bảo ngọc mọc ra từ những long mạch thẳm sâu.
Có tình không có Trí, nhiễm tình tất hoại Tâm. Trao cho kẻ tăm tối ngọn đèn, chúng tất vứt xuống bùn. Thật là đáng trách.
Nhưng còn có điều quan trọng hơn:
Cộng đồng đã tựu thành rồi. Đêm tối không thể xâm phạm Mặt Trời. Những kẻ phá hoại đều gục ngã và bị hất ra xa. Anh quay lại nhìn những người anh tin tưởng nhất. Họ như đá mặt trời, hễ gặp nhau sẽ bừng sáng.
Đã đến lúc chào đón những Mặt Trời đích thực đang tìm đến Cộng Đồng.
Nhanh chân lên.
Tặng máu thịt ta mấy lời trong kinh Thánh
Cớ vấp ngã (Mt 18: 6-7; Mc 9:42 )
1 Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng: "Không thể không có những cớ làm cho người ta vấp ngã; nhưng khốn cho kẻ làm cớ cho người ta vấp ngã!2 Thà buộc cối đá lớn vào cổ nó và xô xuống biển, còn lợi cho nó hơn là để nó làm cớ cho một trong những kẻ bé nhỏ này vấp ngã.3 Anh em hãy đề phòng!
Sửa lỗi anh em (Mt 18: 15, 21 -22 )
4 Dù nó xúc phạm đến anh một ngày đến bảy lần, rồi bảy lần trở lại nói với anh: "Tôi hối hận", thì anh cũng phải tha cho nó."
Sức mạnh của lòng tin
5 Các Tông Đồ thưa với Chúa Giê-su rằng: "Thưa Thầy, xin thêm lòng tin cho chúng con."6 Chúa đáp: "Nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải, thì dù anh em có bảo cây dâu này: "Hãy bật rễ lên, xuống dưới biển kia mà mọc", nó cũng sẽ vâng lời anh em.
Phục vụ cách khiêm tốn
7 "Ai trong anh em có người đầy tớ đi cày hay đi chăn chiên, mà khi nó ở ngoài đồng về, lại bảo nó: "Mau vào ăn cơm đi",8 chứ không bảo: "Hãy dọn cơm cho ta ăn, thắt lưng hầu bàn cho ta ăn uống xong đã, rồi anh hãy ăn uống sau! ?9 Chẳng lẽ ông chủ lại biết ơn đầy tớ vì nó đã làm theo lệnh truyền sao?10 Đối với anh em cũng vậy: khi đã làm tất cả những gì theo lệnh phải làm, thì hãy nói: chúng tôi là những đầy tớ vô dụng, chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi."
Mười người phong hủi
11 Trên đường lên Giê-ru-sa-lem, Đức Giê-su đi qua biên giới giữa hai miền Sa-ma-ri và Ga-li-lê.12 Lúc Người vào một làng kia, thì có mười người phong hủi đón gặp Người. Họ dừng lại đằng xa13 và kêu lớn tiếng: "Lạy Thầy Giê-su, xin dủ lòng thương chúng tôi! "14 Thấy vậy, Đức Giê-su bảo họ: "Hãy đi trình diện với các tư tế." Đang khi đi thì họ được sạch.15 Một người trong bọn, thấy mình được khỏi, liền quay trở lại và lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa.16 Anh ta sấp mình dưới chân Đức Giê-su mà tạ ơn. Anh ta lại là người Sa-ma-ri.17 Đức Giê-su mới nói: "Không phải cả mười người đều được sạch sao? Thế thì chín người kia đâu?18 Sao không thấy họ trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại bang này? ".19 Rồi Người nói với anh ta: "Đứng dậy về đi! Lòng tin của anh đã cứu chữa anh."
19 "Triều Đại Thiên Chúa đang ở giữa các ông"20 Người Pha-ri-sêu hỏi Đức Giê-su bao giờ Triều Đại Thiên Chúa đến. Người trả lời: "Triều Đại Thiên Chúa không đến như một điều có thể quan sát được.21 Và người ta sẽ không nói: "Ở đây này! hay "Ở kia kìa! , vì này Triều Đại Thiên Chúa đang ở giữa các ông."